Chiều hướng mới
Tôi nhận được một email một sinh viên viết: “Tháng sáu vừa rồi, em tốt nghiệp đại học. Đó là ngày hạnh phúc nhất đời em. Bố mẹ em hạnh phúc thế khi thấy em trong bộ lễ phục tốt nghiệp. Bố em nói: “Bố tự hào thế về con, bây giờ gia đình chúng ta cuối cùng đã có một người tốt nghiệp đại học, người đầu tiên trong gia đình chúng ta.” Đó là hơn sáu tháng trước, kể từ đó em vẫn sống cùng bố mẹ, không việc làm, không hi vọng, và không tương lai vì em học về kịch, một lĩnh vực có cơ hội việc làm hạn chế. Em có nhiều bạn bè cũng trong tình cảnh tương tự, một số học nhạc và hi vọng là ca sĩ, một số học về mốt và hi vọng là người mẫu thời trang nhưng không ai có khả năng tìm được việc làm. Bố mẹ em chấp nhận điều đó như định mệnh của em và hi vọng rằng em sẽ lấy chồng và chồng em sẽ chăm lo cho em. Em không đồng ý với họ nhưng vào lúc này em không biết phải làm gì. Em cảm thấy rất tồi tệ về tình trạng của em. Gần đây một người bạn chỉ cho em xem blog của thầy và em đọc lời khuyên của thầy cho các