Bạn muốn kiểm soát những gì người khác nghĩ về mình và bạn cảm thấy thất vọng khi họ không thể thay đổi. Niềm vui và nỗi buồn của bản thân bạn rốt cuộc lại phụ thuộc vào những lời nói đến từ bên ngoài. Có bao giờ bạn nghĩ tại sao mình sống mà cứ nhìn thái độ của người khác chưa?
Ở tác phẩm mới nhất First News Trí Việt vừa ra mắt, Osho bàn tới một vấn đề mà suốt hàng ngàn năm nay nhân loại không ngừng tìm hiểu, đó là sự tỉnh thức. Ông nói: “Nếu các bậc trí giả trên thế giới này có đồng thuận về điều gì thì đó chính là con người vốn dĩ đều say ngủ, và con người nên tỉnh thức. Tỉnh thức là mục tiêu và tỉnh thức là hương vị chung trong mọi lời dạy của họ”.
Nhưng Osho cũng nói rằng bạn không tỉnh thức, bạn đang say ngủ, con người say ngủ ngay cả khi đang thức. Vậy con người phải làm sao để tỉnh thức?
Thế giới tuổi thơ luôn là thế giới thần tiên, vì trẻ con có trí tưởng tượng mà người lớn hiếm khi nào có được. Với bọn trẻ, một khe nước chảy qua nhà có thể là dòng sông rộng lớn, và đồng cỏ hoang bên đường có thể là một khu rừng kỳ thú đang chờ được khám phá. Những người lớn nào giữ được trí tưởng tượng ấy hoặc vẫn còn nhớ về những khoảnh khắc nhìn đời bằng đôi mắt bé thơ có lẽ đều trở thành nhà văn.
Sự hiện diện của YouTube không chỉ thay đổi cách nhân loại sản xuất và tiêu thụ video mà còn định hình lại bối cảnh kinh tế truyền thông toàn cầu bằng cách tiên phong trả công cho các nhà sáng tạo dựa trên giá trị của giờ xem.
“Lên xu hướng” trở thành bệ phóng cho vô vàn những ngôi sao mới, trong khi nghề YouTuber đã trở thành kế sinh nhai thực thụ của hàng triệu người. Ngày nay, với hơn 720 giờ video được tải lên mỗi phút và hàng tỷ video được lưu trữ, YouTube chính là nơi phản ánh đầy đủ cả những thành tựu lẫn bi kịch của xã hội hiện đại.
Hầu hết những cuốn sách viết về trải nghiệm cận tử trên thế giới đều có một điểm chung. Mục đích của các tác giả không phải là để kiếm lời từ việc bán sách, cũng không phải là để trở nên nổi tiếng khi kể ra một câu chuyện mà hầu hết chúng ta đều tò mò muốn biết: Điều gì xảy ra sau khi chúng ta chết đi?
Rachel sáu tuổi, có cha mẹ và một chị gái yêu thương cô. Cô bé đang học lớp Một và có một người bạn thân ở trường. Tất cả đều rất bình thường, chỉ có một bất ổn: Rachel cảm thấy dễ bị lây lan những đặc điểm thể chất của người khác, dẫn đến việc cô trở thành bệnh nhân trẻ tuổi nhất mắc chứng chán ăn. Một bác sĩ tâm thần đã viết trong hồ sơ bệnh án rằng Rachel là “một bé gái phát triển tốt nhưng rất gầy và không gặp phải nỗi buồn sâu sắc nào”. Nhưng tại sao cô vẫn bị kết luận là mắc chứng chán ăn tâm thần bất thường?
Một nhà báo dáng hào hoa, đầy chất lãng mạn cách mạng như tôi tưởng tượng trong các tiểu thuyết của Cuba, hay Liên Xô. Cùng với Võ Như Lanh, Kim Hạnh, Trần Minh Đức, Lê Văn Nuôi, Huỳnh Sơn Phước xây dựng nên tờ Tuổi Trẻ, một cầu nối giữa ‘cái mới tuyệt đối’ của báo chí miền Bắc và ‘cái mới phổ quát’ của báo chí miền Nam.
Có bao giờ bạn phủ nhận cảm xúc của mình để làm hài lòng người khác, luôn nói “có” dẫu trong lòng muốn nói “không”, tự ép bản thân vào khuôn mẫu để không bị xem là khác biệt?
Nếu câu trả lời của bạn là “có”, thì có lẽ bạn cũng đang mang trong mình một trái tim đa cảm, một tâm hồn sâu sắc. Đây là điểm đặc trưng của người thấu cảm (empath): người vô cùng nhạy cảm, có khả năng cảm nhận và hấp thụ những suy nghĩ, cảm xúc và năng lượng của người khác.
Nếu PTSD thông thường liên quan đến một khoảnh khắc sang chấn thì “người bị PTSD phức tạp thường đã trải qua lạm dụng liên tục – tức là sang chấn xảy ra trong thời gian dài – trong nhiều năm. Bị lạm dụng khi còn nhỏ là một nguyên nhân thường gặp của PTSD phức tạp”, Stephanie Foo chia sẻ. Cuốn sách tường thuật lại hành trình chữa lành của chính người trong cuộc – một nhà báo, nhà sản xuất chương trình truyền thanh có tiếng ở Hoa Kỳ. Trước khi Stephanie ra mắt cuốn sách, ít ai biết cô chính là nạn nhân của căn bệnh tâm lý C-PTSD.
Quay lại đăng nhập