14 Feb, 2020
Valentine không phải chỉ là ngày lễ của những cặp tình nhân
Chúng tôi muốn tái khẳng định Lễ Valentine là ngày lễ tình yêu của toàn nhân loại, chứ không riêng gì những cặp tình nhân.
Vào dịp Lễ Valentine năm 2012, tôi và một số người bạn đã tự làm và gửi một trăm năm mươi tấm thiệp Valentine đến những người hoàn toàn xa lạ ở khắp Luân Đôn. Mục đích của chúng tôi là tái khẳng định Lễ Valentine là ngày lễ tình yêu của toàn nhân loại, chứ không riêng gì những cặp tình nhân.
Hầu hết mọi người đều thích ý tưởng này. Tuy nhiên, vẫn có vài người nghi ngại từ chối nhận thiệp, có lẽ họ cho rằng chúng tôi đang muốn bán một món hàng nào đó hoặc đang cố thuyết phục họ ký vào biên bản gì đó. Một người đàn ông còn chửi thề với tôi. Nhưng bên cạnh đó, chúng tôi cũng nhận được rất nhiều cái ôm, nụ cười, những ly cà phê và rượu miễn phí, và tất nhiên không thiếu những lời cảm ơn.
Suốt cả ngày hôm đó, chúng tôi đã trải qua biết bao niềm vui, phấn khởi và cả mệt mỏi nữa, vì chúng tôi phải đi từ Deptford đến các quán rượu ở Soho, nhà tù Holloway và công viên Hampstead Health. Chúng tôi đã gặp một người giao sữa, vài sĩ quan cảnh sát, một người đàn ông đứng dưới mưa mặc bộ đồ hóa trang điện thoại di động để quảng cáo cho một hãng điện thoại, các cặp đôi và gia đình đi dạo phố, khách du lịch và nhân viên văn phòng, công nhân xây dựng và những người vô gia cư, thậm chí chúng tôi còn gặp một ca sĩ opera mặc chiếc áo khoác nhung màu vàng kim. Chúng tôi gặp rất nhiều người lạ và đã làm nhiều người mỉm cười.
Kể từ đó, năm nào tôi cũng thực hiện truyền thống này để nhắc mình nhớ rằng hầu hết mọi người đều thân thiện, tử tế và cởi mở. Tất nhiên, vẫn có một số người không có hứng thú nhận tấm thiệp thủ công có viên kẹo dẻo hình trái tim đính bên trên của chúng tôi, và chuyện đó cũng bình thường thôi.
Có thể nói từ thời xa xưa, khi còn sống trong những cộng đồng săn bắt-hái lượm, chúng ta luôn nghi ngại người lạ và chỉ đối xử tốt với những người cùng bộ lạc với mình. Thế giới ngoài kia thật khắc nghiệt, vì vậy chúng ta phải tương trợ nhau để sống sót.
Thế nhưng cuộc sống bây giờ đã khác xưa. Chẳng còn mấy ai sống trong một nhóm nhỏ gồm những người sống với nhau cả đời và phụ thuộc nhau về mọi mặt. Ngày nay, chúng ta hiếm khi biết rõ hàng xóm của mình, và chúng ta cũng không thường sống mãi ở nơi mình đã sinh ra. Hầu hết chúng ta đều sống ở chốn đô thị với các cộng đồng tạm thời, và điều này có thể khiến ta cảm thấy khá cô đơn và lẻ loi.
Đối xử tốt với một người lạ (một người có thể chẳng bao giờ gặp lại bạn, và bạn cũng không được khen thưởng vì việc làm tử tế đó) là một hành động có sức mạnh thay đổi cuộc đời một con người. Bạn không thể biết sự tử tế của mình sẽ tạo ra tác động gì, nhưng một điều chắc chắn là bạn đã giúp cuộc sống của ai đó dễ thở hơn một chút, dù chỉ bằng hành động nhường ghế ngồi cho một hành khách mệt mỏi.
Ngoài ra, có những cách thể hiện sự tử tế đỡ tốn công hơn mà vẫn mang lại hiệu quả tương đương. Bạn không cần phải ra khỏi vùng an toàn của mình hoặc bắt bản thân trở thành người hướng ngoại. Hãy khởi đầu một cách dễ dàng thôi. Bạn có thể bắt đầu bằng việc nghĩ tốt về mọi người. Hãy tập trung vào những điểm chung của con người chúng ta. Tất cả chúng ta đều cần ăn và ngủ, cần một chốn nương thân và tình yêu thương. Ai cũng từng trải qua những ngày tồi tệ. Thật khó chịu khi có người chen lấn để vượt xe lên trước bạn, nhưng những lúc như vậy, hãy tự nhắc bản thân rằng có thể họ đang phải trải qua những chuyện khó khăn. Hãy để ý lúc người khác đang có chuyện buồn khổ.
Nếu bạn muốn sống trong một thế giới tươi đẹp, hạnh phúc và bình yên, tin vui là bạn có thể góp sức xây dựng một thế giới như vậy chỉ đơn thuần bằng cách làm việc tốt và biến bản thân trở thành chính những điều tốt đẹp đó.
Và hãy bắt đầu bằng việc nghĩ tốt về người khác.
Theo Tử tế đáng giá bao nhiêu?