24 Jun, 2021
Suy nghĩ của tôi về dạy
Khi tôi bắt đầu dạy 25 năm trước, tôi thường đọc bài giảng trong 45 tới 55 phút mỗi lớp cũng như các giáo sư của tôi đã làm khi dạy tôi. Tuy nhiên, tôi nhanh chóng học cách dùng những câu hỏi và trả lời ngắn để giữ cho sinh viên khỏi rơi vào buồn ngủ. Cuối cùng khi tôi thu được nhiều kinh nghiệm hơn, tôi đã đổi cách dạy của mình; thay vì đọc bài giảng từ sách giáo khoa, mỗi tuần tôi đem vào vài bài báo ngắn từ báo chí hay tạp chí kĩ thuật và bắt đầu thảo luận với sinh viên để giữ cho họ tham gia vào điều đang xảy ra trong công nghiệp. Tôi cũng hỏi sinh viên từng bài báo có thể giúp cho họ thế nào để áp dụng vào công việc tương lai của họ và họ cần gì để biết làm tốt. Điều này đặc biệt thành công cho môn học của tôi. Tôi cũng học cách cho những câu hỏi ngắn về tài liệu mà tôi đã không dạy để cho sinh viên cố gắng và hình dung ra cho họ một số nguyên lí về chủ đề. Quãng 15 năm trước, tôi biết về phương pháp Học tích cực và tôi đã dùng chúng kể từ đó.
Ngày nay, tôi bao giờ cũng yêu cầu sinh viên đọc tài liệu môn học TRƯỚC khi tới lớp vì tôi đã để mọi tài liệu lên website của trường. Khi tôi dạy về chủ điểm nào đó, tôi yêu cầu sinh viên tìm thông tin phụ và đem tới lớp để thảo luận. Tôi thích dùng những video ngắn từ YouTube hay Khan Academy để giúp giới thiệu khái niệm. Tôi đã thấy rằng tôi càng ít đọc bài giảng và tôi càng để sinh viên làm các hoạt động, thì họ càng quan tâm hơn tới học tập. Cuối cùng, cách đọc bài giảng dài dòng mất đi vì sinh viên của tôi ưa thích thảo luận trên lớp hơn là nghe bài giảng. Thỉnh thoảng tôi sẽ mời các diễn giả bên ngoài tới nói về những chủ điểm nào đó mà tôi không biết rõ để chia sẻ tri thức chuyên gia của họ trong lớp tôi và điều đó rất hữu ích. Phần lớn sinh viên thích nghe từ ai đó đã thành công trong lĩnh vực của họ tới chia sẻ kinh nghiệm của họ. Tôi cũng đề nghị các sinh viên tốt nghiệp đang làm việc trong công nghiệp tới chia sẻ kinh nghiệm của họ nữa, một số người về trường và thực tế kể cho các sinh viên về nghề nghiệp của họ và một số sẽ viết email cho tôi và cho phép tôi chia sẻ cùng sinh viên hiện thời của tôi. Đây là những điều quí giá mà sinh viên thấy hữu dụng hơn là chỉ học từ sách. Sinh viên thường bảo tôi: “Việc học từ kinh nghiệm của ai đó bao giờ cũng có tính thực tế hơn lí thuyết hàn lâm.”
Tất nhiên, là giáo sư tôi bao giờ cũng tự hỏi bản thân mình liệu tôi có làm đủ để giúp cho sinh viên học tập không. Chủ điểm nào đó nên được giải thích bởi giáo sư hơn là để sinh viên tự học? Có những khái niệm phức tạp mà tôi biết từ kinh nghiệm trước đây, điều bao giờ cũng làm cho sinh viên phải vật lộn. Tôi có nên đọc bài giảng hay để cho họ vật lộn thêm chút ít để cải tiến việc hiểu của họ? Bài giảng có phải là cách tốt nhất để làm rõ ràng điều sinh viên thấy lẫn lộn không? Ngay cả ngày nay sau nhiều năm dạy, những điều này vẫn làm tôi bận tâm vì tôi không có câu trả lời hoàn hảo. Tôi có nên đọc bài giảng khi sinh viên dường như không quan tâm về nội dung, hay không nghĩ nó là thú vị? Liệu bài giảng mà tôi có thể bổ sung thêm nội dung bằng sự kiện và những câu hỏi hấp dẫn có thể nâng cao sự quan tâm của sinh viên không?
Nhiều người trong các đồng nghiệp của tôi đồng ý rằng chúng ta không nên dùng đọc bài giảng làm phương pháp dạy chính. Nhưng chúng ta cũng cần quyết định khi nào nào thì việc đọc bài giảng là tốt hơn để cho nó là một chọn lựa có suy nghĩ kĩ càng. Rồi có vấn đề về chúng ta nên đọc bài giảng trong bao lâu để giữ cho sinh viên tham gia? Tôi đã thấy rằng bài giảng ngắn, quãng 10 tới 15 phút bao quát tài liệu, tóm tắt một số khái niệm chính sẽ là đủ. Đôi khi một video ngắn, một bài kiểm tra với câu hỏi ngắn có thể làm cho lớp dễ dàng hơn và khuyến khích sinh viên học tốt hơn. Tôi tin vào phương pháp Học tích cực, tôi tin rằng sinh viên sẽ học nhiều hơn nếu họ được tự họ động viên học vì đó là cách duy nhất họ sẽ có khả năng giữ lại và áp dụng điều họ đã học ở trong lớp. Học tích cực là cách tốt nhất để khuyến khích họ phát triển thái độ học cả đời của họ.
—English version—
My thought on teaching
When I began teaching 25 years ago, I often lectured for 45 to 55 minutes each class just as my professors had done when teaching me. However, I learned quickly to use short questions and answers in class to keep students from falling asleep. Eventually as I gained more experience, I changed my teaching; instead of lecturing from textbooks, each week I brought in few short articles from newspapers or technical magazine and began to discuss with the students to keep them engage with what was happening in the industry. I also asked students how each article could help them to apply to their future work and what they need to know to do well. This is particularly successful for my courses. I also learned to give quizzes on materials that I had not yet taught in order for the students to try and figured out for themselves some of the principles of the topic. About 15 years ago, I learned about the Active Learning method and I have been using them since then.
Today, I always ask the students to read the course materials BEFORE coming to class as I put all materials on school website. When I am teaching on certain topics, I ask the students to find additional information and bring to class for discussion. I like to use short videos from YouTube or Khan Academy to help introduce the concept. I have found that the less I lecture and the more I have students doing activities, the more interested they are in learning. Finally, the way of giving long lecture is gone as my students prefer class discussion than listen to lecture. Sometime I would invite outside speakers on certain topics that I do not know well to share their expertise in my class and it is very helpful. Most students love to hear from someone who had succeeded in their field to share their experience. I also ask graduates who work in the industry to share their experience too, some return to school and actually talk to students about their career and some would write an email to me and allow me to share with current students. These are all precious things that students find more useful than just learning from a book. Students often tell me: “Learning from someone‘s experience is always more practical than an academic theory.”
Of course, as professor I always ask myself whether I have been doing enough to help students learn. Are some topics should be explained by the professor than self-learned by the students? There are complex concepts that I know from previous experience that always causes students to struggle. Should I lecture or let them learn by themselves? Can my explanation help establish the foundation so that students can start learning or let them struggle a bit to improves their understanding? Is lecture the best way to clarify what students find confusing? Even today after many years of teaching, these things still bother me as I do not have the perfect answer. Should I lecture when students do not seem to care about the content, or do not think it is interesting? Would a lecture where I can add in the content with facts and intriguing questions can cultivate student interest?
Many of my colleagues agree that we should not use lecture as the main instructional method. But we also need to decide when lecturing is better so that it is a well thought choice. Then there is the issue of how long should we lecture to keep students engage? I have found that a short lecture, about 10 to 15 minute to cover the materials, to summary some major concepts would be sufficient. Sometime a short video, a short quiz can makes the class easier and encourage students to learn better. I believe in the Active learning method, I believe that students would learn much more if they are motivated to learn by themselves because that is the only way that they will be able to retain and apply what they have learned in class. Active learning is the best way to encourage them to develop their lifelong learning attitude.