14 Jan, 2021
Quan hệ và tình thương yêu
Tôi nhận được một email từ một người phát triển phần mềm: “Tôi thích blog của thầy nhưng không đồng ý với quan điểm của thầy về mối quan hệ với bố mẹ. Mấy năm trước tôi đã rời khỏi nhà lên đại học nơi tôi đã tốt nghiệp và bây giờ làm việc cho một công ti phần mềm làm người quản lí. Tôi đã trưởng thành là người lớn nhưng khi tôi về nhà, bố mẹ tôi vẫn coi tôi như ‘trẻ con”, điều đó làm tôi bực mình. Tôi nghĩ tôi không thể có mối quan hệ tốt với cha mẹ tôi được.”
Tôi không muốn thảo luận về mối quan hệ trong blog của tôi vì tôi coi chuyện đó là chuyện cá nhân. Tuy nhiên, sau khi đọc email này nhiều lần, tôi quyết định trả lời bạn ấy và sau đây là câu trả lời của tôi:
Bạn có nghĩ rằng bằng việc tốt nghiệp đại học và làm việc như người quản lí phần mềm bạn bây giờ đã là “người lớn” không? Bạn muốn được đối xử như “người lớn” là như thế nào? Bạn có cho rằng bố mẹ bạn nên gọi bạn là “ông quản lí” không? Bạn có cho rằng bố mẹ phải đối xử với con họ như ‘ai đó” chứ KHÔNG là “con” họ không? Với mọi bố mẹ, con họ bao giờ cũng “trẻ con” chẳng thành vấn đề bạn lớn bao nhiêu hay bạn “người lớn” thế nào. Xin hiểu cho điều này: KHÔNG thành vấn đề liệu bạn 18 hay 25 tuổi, KHÔNG thành vấn đề liệu bạn 55 hay 60 tuổi – BẠN vẫn là CON họ. Bố mẹ 80 tuổi bao giờ cũng coi con 60 tuổi của mình là “trẻ con” vì HỌ LÀ BỐ MẸ. Bạn nên mừng là bạn vẫn còn bố mẹ thương yêu bạn. Điều quan trọng với bạn là tới thăm bố mẹ mình thường xuyên và hiểu họ nhiều hơn vì thời gian trôi nhanh, một ngày nào đó bạn có thể cảm thấy tiếc là bạn bỏ lỡ cơ hội khi họ vẫn còn sống.
Tôi tin rằng ở gần bố mẹ bạn là cách để hiểu bản thân bạn ở mức rất sâu. Như tôi đã nói tới trong bài viết trước, bố mẹ bạn và bạn là từ các thế hệ khác nhau và có khoảng hở giữa hai thế hệ. Để bắc cầu qua khoảng hở đó, bạn cần thời gian và nhiều hiểu biết. Đó không phải là cái gì đó bạn sẽ hiểu ra ngày hôm nay hay tuần tới, hay thậm chí năm tới bởi vì điều đó SẼ KHÔNG xảy ra. Bạn KHÔNG THỰC SỰ BIẾT được bố mẹ mình chừng nào bản thân bạn còn chưa trở thành bố mẹ. Tôi không biết cách giải thích điều này tốt hơn cho nên lời khuyên của tôi là bạn nên rất lưu tâm về điều làm cho bạn bực mình. Cơ sở của điều bạn bực mình sẽ cho bạn cái nhìn sâu sắc vào trong bạn là ai và bạn sẽ là ai trong mối quan hệ này về sau.
Tôi tin rằng mọi lỗi lầm bạn hiện thấy trong bố mẹ mình, bạn sẽ hành động giống hệt theo cùng cách với con bạn. Tôi chắc chắn con bạn có lẽ sẽ cảm thấy cùng điều đó khi chúng lớn lên khi bạn già đi. Dễ nghĩ rằng bạn sẽ hành động khác đi, nhưng khi bạn trở thành bố mẹ bạn sẽ hành động hệt như bố mẹ bạn hôm nay. Lí do đơn giản là bởi vì bạn có CHĂM NOM và YÊU THƯƠNG con bạn. Không thành vấn đề liệu bạn chọn hành động giống điều đó hay không, mọi điều bạn nghĩ bây giờ bạn SẼ hành động khác về sau bởi vì mọi phản ứng của bạn với bố mẹ mình đang xảy ra bên trong bản thân bạn. Bạn càng lưu tâm về xúc động của mình hôm nay bạn sẽ càng hiểu bản thân mình tốt hơn và đó là quá trình “trưởng thành”.
Xin xem xét điều này: Bố mẹ bạn yêu thương bạn, họ chăm nom bạn, nuôi nấng bạn và hỗ trợ bạn. Bố mẹ bạn KHÔNG mong đợi cái gì ở bạn trừ việc là “con của họ”. Bằng cấp của bạn trong khoa học máy tính và việc quản lí của bạn trong công ti phần mềm KHÔNG LÀ GÌ so với tình thương yêu của bố mẹ bạn. ĐỪNG lầm điều bạn đã thành đạt là quan trọng hơn tình thương yêu của bố mẹ bạn. Bạn KHÔNG là “người lớn” đâu nếu bạn KHÔNG hiểu “tình thương yêu”. Không ai có thể thương yêu nếu họ KHÔNG nhận được tình thương yêu và bạn không biết cách thương yêu nếu bạn không được thương yêu. Bạn cần biết rằng bạn được bố mẹ bạn thương yêu, bạn cũng nên hiểu rằng tình thương yêu của họ là vô điều kiện và trong cuộc đời mình bạn không bao giờ có thể yêu họ nhiều hơn họ yêu bạn. Đó là sự thực.
Văn hoá của chúng ta bao giờ cũng coi đạo làm con với bố mẹ là điều quan trọng nhất trên đời, ĐỪNG quên điều đó. Điều bạn học trong công nghệ sẽ kéo dài vài năm rồi công nghệ sẽ thay đổi, điều bạn đã thành đạt cũng sẽ thay đổi như chức vụ sẽ thay đổi cùng thời gian nhưng văn hoá của chúng ta, di sản kế thừa của chúng ta đã kéo dài hàng nghìn năm sẽ KHÔNG thay đổi. Tình thương yêu của bố mẹ với con cái sẽ KHÔNG BAO GIỜ thay đổi. Là “người lớn” bạn nên tinh khôn để biết sự khác biệt này.
—-English version—-
Relationship and love
I received an email from a software developer: “I like your blog but do not agree with your view about the relationship with parents. Several years ago, I left home to attend university where I graduated and now working for a software company as a manger. I have grown up as an adult but when I return home, my parents are still treating me like a “Baby”, it makes me angry. I do not think I can have good relationship with my parents”.
I do not want to discuss relationship in my blog as I consider it a personal matter. However, after reread the email several times, I decided to answer him and following is my answer: “Do you think that by graduate from university and work as a software manager you are now a “Grown-up” person? How do you want to be treated as an “Grown-up”? Do you think your parents should call you “Mr. Manager”? Do you think parents should treat their children as “Somebody” and NOT their “Son”? To every parents, their children are always “Babies” no matter how old you are or how “Grown up” you are. Please understand this: It does NOT matter whether you are 18 or 25, it does NOT matter whether you are 55 or 60 – YOU are still their CHILDREN. An 80 years old parents will always consider their 60 year old child as “a Baby” because THEY ARE PARENTS. You should be glad that you still have parents that love you. It is important for you to come visit your parents often and get to know them better as time goes fast, someday you may feel sorry that you miss the opportunity when they are still alive.
I believe that staying close to your parents is a way to understand yourself at a very deep level. As I mentioned in my previous writing, your parents and you are from different generation and there is a gap between the two. To bridge that gap, you need time and a lot of understanding. That is not something you are going to understand today or next week, or even next year because it WILL NOT happen. You DO NOT REALLY KNOW your parents until you become parents yourselves. I do not know how to explain this better so my advise is you should be very mindful of what make you angry. The basis of what angry you will give you the insight into who you are and who you are going to be in relationship later on.
I believe that every fault you currently find in your parents, you will act exactly the same way towards your children. I am sure your children will probably feel the same when they grown up as you are growing old. It is easy to think that you will act differently, but when you became parents you will act exactly like your parents today. The simple reason is because you DO care and LOVE your children. It doesn’t really matter if you choose to act like that or not, everything that you think now you WILL act differently later because all your reactions to your parents are happening within yourself. The more that you can be mindful about your emotion today the more you will understand yourself better and that is the process of “Maturing”.
Please consider this: Your parents love you, they take care of you, raise you and support you. Your parents do NOT expect anything from you except just be “their son”. Your degree in computer science and your management job in a software company are NOTHING compare to the love of your parents. DO NOT mistaken what you have achieved as more important than the love of your parents. You are NOT a “grown up” if you do NOT understand “Love”. No one can love if they do NOT receive love and you do not know how to love if you are not loved. You need to know that you are loved by your parents, you should also understand that their love is unconditional and never in your life that you can love them more than they love you. That is a fact.
Our culture always consider filial to parents as the most important thing in life, do NOT forget it. What you learn in technology will last few years as technology will change, what you have achieved will also change as position will change with time but our culture, our heritage that has lasted thousand years will NOT change. The love of parents to their children will NEVER change. As an “Grown up” you should have the wisdom to know the difference.