Sau khi đăng vài bài về “Học tích cực,” tôi nhận được vài email từ các thầy giáo bày tỏ mối quan ngại của họ: “Tại sao chúng tôi phải đổi cách chúng tôi dạy?” hay “Chúng tôi đã từng dạy cách này trong một thời gian dài và nó có tác dụng cho nên sao phải đổi?” Một số người còn chỉ trích hơn: “Tại sao thầy giáo phải KHÔNG dạy mà chỉ tạo điều kiện cho sinh viên tự họ học, điều đó không có nghĩa.”

Tôi không thích tranh luận về phương pháp nào là tốt hơn hay tại sao chúng ta phải thay đổi cách chúng ta dạy bởi vì đó là chọn lựa cá nhân khi từng thầy giáo phải ra quyết định. Tuy nhiên tôi tin rằng nếu thầy giáo tập trung chú ý vào “kinh nghiệm học tập của sinh viên” thay vì “đọc bài giảng” thì chúng ta có thể làm cải tiến lớn về việc học của sinh viên.

Khi sinh viên đọc tài liệu trước khi lên lớp và dùng thời gian trên lớp để thảo luận, để tương tác, để nói về điều đó và làm việc với nó, họ làm việc học thành của riêng họ vì điều đó trở nên có nghĩa cho họ. Họ thấy tại sao nó là quan trọng, tại sao họ phải biết những tài liệu này và làm sao nó khớp với điều họ đã biết và điều họ vẫn cần học. Khi sinh viên được tham gia với tài liệu, họ thực sự học và sẽ nhớ nó lâu hơn chỉ nghe bài giảng của thầy giáo. Khi sinh viên chia sẻ cách nhìn của họ với nhau, họ phát triển tri thức riêng của họ.

Bằng việc có thảo luận trên lớp, sinh viên học hỏi câu hỏi, tìm câu trả lời, thách thức các lí do, cân nhắc các phương án, đánh giá bằng chứng, và phát triển kĩ năng của họ trong giải quyết vấn đề. Kĩ năng của họ có thể được cải tiến với những lời khuyên và phản hồi thêm từ thầy giáo. Kiểu học này là một “kinh nghiệm” tương phản với “ghi nhớ” bằng việc nghe và hấp thu nhiều nhất có thể được.

Khi sinh viên tự họ học, họ phát triển hiểu biết sâu đi ra ngoài mức khái niệm. Họ biết nó rõ dựa trên cách họ nghĩ và điều họ thấy khi áp dụng các tri thức này trong thế giới xung quanh họ. Kinh nghiệm học tốt dựa trên cách họ làm chủ nội dung thách thức, tìm ra cái gì đó quyến rũ, và khám phá cách mới để giải quyết vấn đề, điều này sẽ tạo ra sự khao khát tiếp diễn để học thêm.

Tôi nghĩ đây là những lí do thuyết phục để thay đổi cách chúng ta dạy. Không dễ thay đổi thói quen học cũ vì chúng ta đã được dạy về nó gần hết cả đời. Thay đổi cách thức của chúng ta về “thầy chỉ đạo dạy” sang “sinh viên học tích cực” yêu cầu nhiều nỗ lực từ cả thầy giáo và sinh viên nhưng nó là phương pháp rất hiệu quả trong thế giới thay đổi nhanh chóng này.

Tôi tin rằng có lúc để nói cho sinh viên điều họ cần biết nhưng có lúc sinh viên phải tích cực hơn trong quá trình học tập của riêng họ. Và là thầy giáo, chúng ta phải quyết định khi nào nói cho họ và khi nào để họ tự học. Chúng ta phải ra quyết định về cái gì là tốt nhất cho họ.

Quá trình đọc bài giảng và chiếu slides lúc sinh viên ngồi im lặng để nghe và hấp thu tri thức được thầy truyền cho có thể không phù hợp cho lớp học đại học thế kỉ 21. Có thể tốt hơn là đi vào trong một môi trường động nơi lớp học là chỗ dành cho tranh cãi, cho thảo luận và giải quyết vấn đề cùng nhau. Nếu bạn không chắc, hỏi sinh viên của bạn về điều họ ưa thích. Tôi nghĩ đây là lúc chúng ta cần khuyến khích kiểu dạy và học mới này.

—-English version—-

Teaching and learning

After posting several articles about “Active learning”, I received several emails from teachers expressed their concerns: “Why should we change the way we teach?” or “We have been teaching this way for a long time and it worked so why change?” Some were more critical: “Why should teacher NOT teach but only facilitate students to learn themselves, it does not make sense.”

I do not like to argue about which method is better or why should we change the way we teach because it is a personal choice as each teacher has to make decision. However I believe that if teachers focus their attention on the “Learning experiences of students” instead of the “delivery of their lecture” than we can make significant improvement on students’ learning.

When students read materials before class and use class time to discuss, to interact, to talk about it and work with it, they make learning their own as it becomes meaningful to them. They see why it is important, why they must know these materials and how it fits with what they already know and what they still need to learn. When students are involved with the materials, they are really learning and will remember it longer than just listen to the teacher’s lecture. As students share their views with each others, they are developing their own knowledge.

By having class discussions, students are learning to ask questions, to find answers, to challenge reasons, to consider alternatives, to evaluate evidence, and develop their skills in solving problems. Their skills can be improved with additional advices and feedbacks from teachers. This type of learning is an “experience” in contrast with the “memorization” by listening and absorb as much as they can.

When students learn by themselves, they develop a deep understanding that go beyond the conceptual level. They know it well based on how they think and what they see the application of these knowledge in the world around them. A good learning experience is based on how they master challenging content, finds out something fascinating, and discover new ways to solve problems, this will create an ongoing hunger for learning more.

I think these are compelling reasons to change the way we teach. It is not easy to change an old habit of lecturing as we are taught about it most of our lives. To change our way of “teacher-directed teaching” toward “student-active learning” requires significant efforts from both teachers and students but it is a very effective method in this fast changing world.

I believe that there is time for telling students what they need to know but there is time that students have to be more active in their own learning process. And as teachers, we have to make decision when to tell them and when to let them learn by themselves. We have to make decision on what is best for them.

The process of lecturing and showing slides where students sit quietly to listen and absorb the knowledge transfer by teachers may not be suitable for the 21st century college classroom. It may be better to move into a dynamic environment where classroom is the place for debate, for discuss and solving problem together. If you are not sure, ask your students on what they prefer. I think it is time that we need to encourage this new type of teaching and learning.