Khi tôi còn là sinh viên đại học tôi học môn học về kinh tế vĩ mô. Mặc dầu tôi học về kĩ nghệ phần mềm nhưng tôi bao giờ cũng quan tâm tới các lĩnh vực khác và tôi nghĩ môn này chắc sẽ mở rộng tri thức của tôi về kinh tế. Tuy nhiên, nó lại là môn học tồi nhất mà tôi đã từng học vì mỗi ngày, giáo sư đều đứng trước lớp với cuốn sổ cũ kĩ, đã được dùng nhiều lần vì cuốn sổ này rách tả tơi sau nhiều năm sử dụng. Ông ấy đọc chầm chậm từ cuốn sổ về các lí thuyết, biến cố, và sự kiện đã cũ nhiều năm và chưa bao giờ nhìn vào sinh viên. Là sinh viên trẻ, tôi cảm thấy lớp này chán nên tôi chỉ làm điều tôi có thể làm để qua được môn học mà chẳng học được gì mấy.

Nhiều năm sau, khi tôi trở thành giáo sư tôi đã đặt cho bản thân mình một mục đích rằng tôi sẽ không bao giờ dạy trên lớp như thế. Qua nhiều năm giảng dạy, tôi thấy điều đó thường xảy ra cho các giáo sư có nhiều năm dạy cùng chủ đề dùng cùng tài liệu. Điều là hành động dạy học hứng thú trước đây có thể trở thành việc thường lệ nhàm chán về sau cho nên tôi tránh điều đó bằng việc thay đổi các tài liệu môn học cứ hai năm một để chắc rằng sinh viên của tôi có tài liệu hiện thời nhất đáp ứng cho nhu cầu của công nghiệp. Tôi thường xuyên học những điều mới và thử các ý tưởng mới thay vì trở nên bằng lòng với khái niệm về “Đây là điều tôi bao giờ cũng làm,” tôi tin rằng cách tốt nhất để giữ cho tươi tắn về trí tuệ là thường xuyên học điều mới để giữ cho tôi vẫn còn sinh động. Khi lớp của tôi trở thành phổ biến với sinh viên, một số bạn bè thường hỏi tôi làm sao tôi có thể giữ cho bản thân mình được tham gia, nhiệt tình, và được hứng thú về việc dạy sau nhiều năm và tôi chia sẻ với họ kĩ thuật của tôi:

Thứ nhất, tôi không bao giờ dùng cùng tài liệu hai lần nhưng tạo ra tài liệu mới mỗi năm. Bằng việc có tài liệu mới cho môn học, nó buộc tôi phải thay đổi tài liệu môn học hiện có và cho phép tôi hội tụ vào cách tôi sẽ dạy từng mục đặc biệt của môn học. Cứ ba tới năm năm tôi thiết kế lại toàn bộ môn học. Bằng việc làm điều đó, sinh viên của tôi không thể dùng các bài kiểm tra, bài tập về nhà, câu hỏi từ năm trước cho nên ít người có thể gian lận trong lớp của tôi. Tôi không thích dùng sách giáo khoa trong môn học của tôi. Tôi đã viết vài cuốn sách giáo khoa trước đây và tôi phải mất quãng hai năm để viết và nhà xuất bản cần thêm một năm nữa để biên tập cho nên đến lúc sinh viên có sách giáo khoa, nó là tụt lại sau ba năm. Trong thế giới công nghệ, ba năm là thời gian rất dài cho nên tôi thôi viết sách giáo khoa và dùng các tin tức thời sự, bài báo làm tài liệu thế cho sách giáo khoa.

Thứ hai, tôi bao giờ cũng tình nguyện dạy cái gì đó mới và bằng cách buộc bản thân mình học những điều mới, tôi có thể giữ cho lớp hứng thú hơn. Tất nhiên dạy môn mới yêu cầu nhiều công việc và thời gian hơn nhưng nó làm cho tôi sinh động hơn. Mặc dầu tôi dạy về công nghệ, tôi thường thêm ứng dụng của công nghệ vào các khu vực khác như doanh nghiệp, chăm sóc sức khoẻ, và chế tạo. Để học những điều này, tôi thường dự giờ các môn học khác về doanh nghiệp, chăm sóc sức khoẻ và chế tạo ở đại học. Bằng việc ngồi trong các lớp này và nghe các giáo sư khác, tôi học nhiều hơn chỉ đọc từ sách. Nếu tôi thấy cái gì đó thú vị, tôi sẽ tìm một số chuyên gia và đề nghị họ giải thích cho tôi để cho tôi tiếp tục mở rộng tri thức của tôi trong các khu vực khác.

Tôi tin rằng bằng việc giữ cho bản thân tôi được sinh động, sinh viên của tôi có kinh nghiệm học tập tốt nhất mà họ có thể có. Bằng việc cam kết với cải tiến và học tập, tôi có thể làm cho việc học của sinh viên được hứng thú hơn, sống động hơn và tốt hơn.

—-English version—-

Effective teaching

When I was a college student I took a course in Macro-economic. Although I studied Software Engineering but I always interested in other fields and I thought this course would broaden my knowledge about economics. However, it was the worst course I ever took because each day, the professor would stand in front of the class with his old notes, which had been used many times because the notes was tattered after years of use. He slowly read from his notes about theories, events, and facts that were many years old and never looked at students. As a young student, I felt the class was boring so I only did what I could just to pass that course without learning much.

Many years later, when I became a professor I made myself a goal that I would never teach a class like that. Throughout the years of teaching, I saw that it often happens to professors who had many years of teaching the same subject using the same materials. What was an exciting teaching act before could become a boring routine later so I avoid that by change my course materials every two years to make sure that my students have the most current materials that meet the needs of the industry. I keep learning new things and trying new ideas rather than become contented with the notion of “This is what I’ve always done,” I believe that the best ways to keep fresh intellectually is to constantly learning new things to keep me stay energized. As my classes became popular with students, some friends often asked me how I could keep myself engaged, enthused, and excited about teaching after many years and I shared with them my technique:

First, I never use the same materials twice but create new materials each year. By having new course materials, it forces me to modified existing course materials and allows me to focus on how I will teach each particular section of the course. Every three to five years I redesign the entire course. By doing that, my students could not use tests, homeworks, quizzes from previous year so few could cheat in my class. I do not like to use textbooks in my course. I have written several text books before and it took me about two years to write and the publisher needed another year to edit so by the time students got the textbook, it was three year behind. In technology world, three years is a very long time so I stopped writing textbooks and used current news, articles as supplement for textbooks.

Second, I always volunteer to teach something new and by forcing myself to learn new things, I can keep the class more exciting. Of course teaching new courses requires more works and time but it is energizing me. Although I teach about technology, I often add the application of technology into other areas such as business, healthcare, and manufacturing. To learn about these things, I often audit other business, healthcare, manufacturing courses at the university. By sitting in these classes and listen to other professors, I learned much more than just reading from books. If I find something interesting, I would seek out some experts and ask them to explain to me so I continue to broaden my knowledge in other areas.

I believe that by keeping myself energized, my students have the best learning experience they can have. By commit to my own improvement and learning, I can make my students’ learning more exciting, livelier and better.