Sinh viên vào đại học để học tập và cách họ học tập sẽ xác định tương lai của họ và họ sẽ là ai. Lĩnh vực học tập nào họ chọn sẽ xác định nghề nghiệp tương lai của họ và bao nhiêu thời gian họ sẵn lòng đưa nỗ lực vào sẽ xác định họ sẽ tốt thế nào khi họ đi làm. Mọi thứ họ làm ở đại học giúp phát triển thói quen của họ và tính cách của họ trong cuộc sống. Việc học yêu cầu chuyên tâm, đúng giờ, và kỉ luật tự giác. Nó là thách thức mà mọi sinh viên phải đối diện trong cuộc truy tìm của họ để là người được giáo dục.

Là sinh viên đại học, bạn sẽ thấy rằng cách duy nhất để đạt tới thành công là bằng thường xuyên thách thức bản thân bạn. Cách thông thường là đặt mục đích và buộc bản thân bạn phải tiến bộ hướng tới mục đích đó. Tôi thường nói với sinh viên của tôi rằng bằng việc làm điều đó họ không chỉ xây dựng tính cách của họ, mà nó cũng sẽ giúp cho họ tìm những cách khác để làm mọi thứ. Nhiều sinh viên không thích làm việc chăm chỉ, họ không thích thách thức bản thân họ đạt tới tiềm năng đầy đủ của họ. Họ thà tận hưởng thời gian của họ ở đại học với bạn bè, để nhiều thời gian vào quán cà phê, xem phim, tiệc tùng, xa khỏi sự giám sát của bố mẹ họ và không có trách nhiệm. Là sinh viên, tất cả mọi người đều như nhau ở đại học nhưng trong chỉ vài năm ngắn ngủi, sẽ có khác biệt giữa người tốt nghiệp và người bỏ học; người tốt nghiệp có việc làm tốt và người tốt nghiệp không có việc làm.  Sẽ có khác biệt lớn ai đó có nghề nghiệp tốt, chức vụ tốt, lương tốt và ai đó vật lộn tìm việc, thất vọng với cuộc sống, và không hi vọng gì về tương lai.

Nếu bạn lấy cái nhìn vào nơi bạn đã ở một năm trước đây và nơi bạn đang ở bây giờ, bạn có thể thấy tiến bộ của bạn hay không có tiến bộ. Nếu bạn đã học được cái gì đó hay thu được kinh nghiệm nào đó, thì bạn đã làm tiến bộ nào đó rồi. Cho dù khi bạn không thành công, ít nhất bạn cũng học được bài học. Thỉnh thoảng không có được điều bạn muốn là bài học kì diệu vì khi bạn nhận ra rằng bạn đã phạm sai lầm, bạn sẽ có hành động ngay lập tức để sửa nó và học từ nó. Không ai nói đại học là dễ; mọi sinh viên sẽ đối diện với những thách thức khác nhau để tới nơi họ muốn tới. Học tập ở đại học yêu cầu nhiều sức mạnh và quyết tâm hơn là bạn có thể hình dung nhưng đến cuối cùng, bạn sẽ nhận ra tiềm năng đầy đủ của bạn. Thỉnh thoảng điều đó dường như là khó lúc ban đầu, nhưng mọi cuộc hành trình đều bắt đầu với bước đầu tiên và bước đầu tiên này bao giờ cũng là khó nhất. Khi sinh viên năm thứ nhất vào lớp kĩ nghệ phần mềm của tôi tại CMU, họ thường phàn nàn rằng lớp có nhiều tài liệu thế, nhiều nhiệm vụ đọc thêm thế, và quá nhiều bài tập ở nhà. Đến lúc họ tới năm thứ ba, họ thường bảo tôi rằng họ thực sự đánh giá cao điều đó bởi vì nó giúp cho họ xây dựng thói quen học tốt và chuẩn bị cho họ bao quát nhiều tài liệu hơn, nhiều bài tập ở nhà, và nhiều bài đọc trước khi lên lớp. Cùng điều này thường xảy ra trong lớp lập trình C++ năm thứ nhất khi hơn nửa lớp thường hỏng bài kiểm tra đầu tiên. Một số người giận dỗi và bảo tôi rằng bài tập lập trình quá khó và tôi cho nhiều bài tập hơn các giáo sư khác (Trong lớp 16 tuần, sinh viên phải làm 20 bài tập lập trình) nhưng đến lúc họ lên tới năm thứ ba, họ thường bảo tôi rằng làm việc chăm chỉ ở năm đầu giúp cho họ học tốt các môn chuyên sâu. Đến lúc đó tôi giải thích logic của tôi: “Lập trình là không khó nhưng yêu cầu bạn nghĩ và xây dựng thói quen và cách duy nhất để phát triển thói quen tốt là làm nhiều lập trình chừng nào nó còn chưa trở thành điều tự nhiên, cũng như đọc và viết. Nếu bạn nghĩ lại khi bạn còn ở tiểu học và bắt đầu đọc, nó là khó vì bạn phải đánh vần từng từ mỗi lúc cho tới khi bạn có thể đọc cả câu. Lập trình là giống như vậy, nếu bạn chỉ làm vài bài tập lập trình trên lớp thì sẽ mất thời gian lâu hơn cho bạn phát triển thói quen này. Tôi muốn thấy sinh viên của tôi học tốt vào lúc họ tới năm thứ ba vì năm thứ ba thường là năm khó nhất trong chương trình kĩ nghệ phần mềm. Nếu họ không làm chủ toàn thể nền tảng như lập trình và hiểu qui trình phát triển cho rõ, họ sẽ gặp thời gian khó khăn trong các môn kiến trúc, thiết kế và tích hợp.

Tôi thường khuyến khích sinh viên bằng việc bảo họ rằng hầu hết mọi người học được nhiều từ thất bại hơn là thành công. Chính thất bại mài sắc tính cách của họ và sự bao dung mà họ có khi họ đối diện với các khó khăn khác về sau trong cuộc sống. Nếu một sinh viên đặt các mục đích, và đạt tới chúng mọi lúc mà không khó khăn gì, thì anh ta không bao giờ hiểu rằng có phần khác của cuộc sống, điều là đau đớn và đầy rối loạn. Không có hiểu biết về những điều làm mọi thứ mất cân bằng thì sẽ không bao giờ có hiểu biết về cuộc sống là gì. Khi sinh viên trưởng thành và nhận ra điều gì giúp cho họ trưởng thành về tinh thần, tình cảm, trí tuệ, v.v họ sẽ hiểu rằng mọi lúc họ tự thúc đẩy mình một cách ráo riết, và mọi lần họ làm các công việc, họ đang làm tăng cơ hội của họ đạt tới các mục đích mà họ muốn. Điều đó cần những hi sinh nào đó để được phần thưởng nhưng đến cuối việc đó là xứng đáng với nó. Tôi bảo các sinh viên: “Nếu bạn không thể giải được bài tập lập trình, làm sao bạn có thể giải được vấn đề khó khăn hơn về sau trong công việc? Nếu bạn không thể giải quyết được cái gì đó trong công việc thì làm sao bạn có thể giải quyết được cái gì đó khó khăn hơn trong cuộc sống? Nếu bạn không tự thách thức bản thân bạn bây giờ, khi nào bạn sẽ làm? Trường học là chỗ bạn học và phát triển tính cách của bạn. Phạm sai lầm là chấp nhận được ở trong trường vì bạn sẽ học từ những sai lầm đó. Điều không chấp nhận được là phạm sai lầm trong cuộc sống vì bạn có thể không có cơ hội khác. Bạn phải xem xét rằng mọi thành tựu lớn đều yêu cầu chút ít hứng khởi nhưng nhiều mồ hôi. Nếu bạn không đưa nỗ lực vào bây giờ, khi nào bạn sẽ làm?

Khi sinh viên học qua đại học, họ học về tri thức, nhưng họ cũng học tự trọng, kính trọng người khác, kính trọng người già, kính trong bố mẹ và thầy cô giáo và có trách nhiệm với mọi hành động của họ. Họ học đạo đức, luân lí, và là công dân có trách nhiệm của xã hội. Không có giáo dục đúng, nhiều người sống cuộc sống vô trách nhiệm. Họ lấy điều có thể thể lấy mà không nghĩ về các hậu quả. Họ làm điều họ thấy hài lòng mà không chăm nom tới người khác, người có thể bị tổn thương. Thỉnh thoảng họ để những tranh cãi nhỏ làm tổn thương tình bạn hay quan hệ lớn. Họ sống cuộc sống bất cẩn và không bao giờ nghĩ về những người chăm nom cho họ. Tôi đã thấy những sinh viên phung phí tiền bạc của bố mẹ họ mà không hiểu rằng bố mẹ họ phải làm việc vất vả vì điều đó. Trong thế giới vật chất này, mọi người thường quên mất về những giá trị thực và để mọi thứ xảy ra mà không tiếc nuối hay thậm chí suy nghĩ về hành động của họ. Ngày nay nhiều sinh viên thường bận rộn với điện thoại di động, phòng chat, websites, trò chơi máy tính và không có những thiết bị này, nhiều người bị lạc và không biết phải làm gì. Tôi thường đòi hỏi sinh viên dành một số thời gian hàng ngày để ở một mình, không có bất kì can nhiễu nào để giữ cho tâm trí họ được yên tĩnh rồi suy nghĩ về cuộc đời họ. Đôi khi im lặng là câu trả lời tốt nhất bởi vì nếu họ sống cuộc sống tốt lành, danh giá thì khi họ già đi và nghĩ lại, họ sẽ có khả năng tận hưởng nó lần thứ hai.

—-English version—-

An instruction for college students

Students go to college to study and the way they study will determine their future and who they will be. What fields of study they select will determine their future career and how much time they are willing to put in the efforts will determine how well they will be when they go to work. Everything they do in college helps develop their habit and their character in life. Studying requires dedication, punctuality, and self-discipline. It is a challenge that all students must face in their quest to be an educated person.

As college students, you will find that the only way to achieve success is by constantly challenging yourself. The common way is to set goal and force yourself to make progress toward that goal. I often tell my students that by doing that they are not only building their character, but it will also help them to find different ways of doing things. A lot of students do not like to work hard, they do not like to challenge themselves to reach their full potential. They rather be enjoying their time in college with friends, more time in coffee shops, movies, parties, away from their parents’ supervision and with no responsibility. As students, all are the same in college but in just few short years, there will be a difference between a graduate and a dropout; a graduate with good job and a graduate with no job.  There will be a big difference between someone with good career, good position, good salary and someone struggle to find job, frustrate with life, and with no hope of the future.

If you take a look at where you were a year ago and where you are now, you may see your progress or the lack of it. If you have learned something or gain some experiences, then you have made some progress. Even when you did not succeed, at least you learn a lesson. Sometime not getting what you want is a wonderful lesson because when you realize that you have made a mistake, you should take immediate action to correct it and learn from it. Nobody say college is easy; every student will face different challenges to get where they want to be. College study requires more strength and more determination than you can imagine but in the end, you will realize your full potential. Sometime it may seem difficult in the beginning, but every journey starts with the first step and the first step is always the most difficult. When first year students come to my software engineering class at CMU, they often complain that it has so much material, so many readings assignments, and too much homework. By the time they reach the third year, they often tell me that they really appreciate it because it helps them build a good study habit and prepare them to deal with more materials, more homework, and more readings in advanced courses. The same thing often happen in the first year C++ programming class when more than half of the class often fail the first test. Some are upset and tell me that my programming exercise is too difficult and I give more exercises than other professors (For the 16 week class, students must do 20 programming exercises) but by the time they reach third year, they often tell me that the hard work in first year helps them to do well in advanced courses. By that time I explain my logic: “Programming is not difficult but requires you to think and build a habit and the only way to develop a good habit is to do more programming until it becomes a natural thing, just like reading or writing. If you think back when you are in elementary school and start to read, it was difficult as you must spell one word at a time until you can read the whole sentence. Programming is the same, it you only do few programming exercises per class then it would take much longer for you to develop the habit. I want to see my students do well by the time they reach third year because the third year is usually the most difficult year in software engineering program. If they do not master the entire fundamental such as programming and understand the development process well, they will have difficult time in architecture, design and integration courses.

I often encourage students by telling them that most people learn more from failures than successes. It is failure that is shaping their character and the tolerance that they have when it comes to facing other difficulties later in life. If a student sets goals, and achieves them every time without any difficulty, then he never understand that there is a different part of life that is painful and full of turmoil. Without an understanding of the things that set everything off balance then there will never be an understanding of what life is. As students mature and realize what helps them to grow mentally, emotionally, intellectually etc. they will understand that every time they push themselves hard, and every time they do the works, they are increasing their chances of reaching the goals that they want. It takes some sacrifices to get the reward but in the end it worth it. I tell students: “If you cannot solve the simple programming exercise, how could you solve more difficult thing later at work? If you cannot solve something at work then how could you solve something more difficult in life? If you do not challenge yourselves now, when will you? School is the place where you learn and develop your character. It is acceptable to make mistakes in school because you will learn from them. It is not acceptable to make mistake in life because you may not have another chance. You must consider that every great achievement requires a little inspiration but a lot of perspirations. If you do not put in the effort now, when will you?

As students go through college, they learn about knowledge, but they also learn self-respect, respect for others, respect the elderly, respect parents and teachers and be responsible for all of their actions. They learn ethics, moral, and be a responsible citizen of the society. Without proper education, many people are living an irresponsible lives. They take what they can get without thinking about the consequences. They do what they please without care about others who may get hurt. Sometime they let a small dispute injure a great friendship or relationship. They live careless lives and never think about the people who care for them. I have seen students wasting money of their parents without understand that their parents have to work very hard for it. In this material world, people often forget about the true values and let things happen without regret or even reflect on their actions. Today many students are often busy with mobile phones, chat rooms, websites, computer games and without these devices, many get lost and do not know what to do. I often ask students to reserve some time alone every day, without any interference just to keep their mind quiet then reflect on their lives. Sometime silence is the best answer because if they live a good, honorable life then when they get older and think back, they will be able to enjoy it a second time.