19 Apr, 2021
Câu chuyện sinh viên đại học
Trong năm thứ nhất của mình tại Carnegie Mellon, Jeffrey đã không là sinh viên giỏi. Anh ta trượt nhiều môn và gần như bỏ trường. Tuy nhiên anh ta đã thay đổi và bắt đầu được điểm tốt hơn, cải tiến của anh ta đã giúp cho anh ta học tốt trong hai năm cuối. Năm nay anh ta tốt nghiệp với điểm xuất sắc và kiếm được việc làm tốt với Google cho nên tôi đề nghị anh ta chia sẻ kinh nghiệm với sinh viên của tôi. Sau đây là câu chuyện của anh ta:
“Khi tôi vào CMU, tôi ước ao ai đó nói cho tôi rằng tôi phải dự mọi lớp và học chăm chỉ. Tôi ước là ai đó giải thích cho tôi về lập kế hoạch nghề nghiệp và cách đặt mục đích cho giáo dục của tôi. Là sinh viên năm thứ nhất, tôi tận hưởng tự do mới của mình cho nên tôi thường bỏ lớp để chơi trò chơi video với bạn bè. Tôi đã không nói chuyện với giáo sư hay bạn cùng lớp vì họ bao giờ cũng bận. Thay vì thế tôi đi chơi với các sinh viên khác, những người cũng bỏ lớp như tôi để đi uống bia rồi chơi trò chơi video cả ngày. Tôi chẳng có ý tưởng nào về tôi muốn làm gì cho cuộc đời mình và tôi đã không hỏi sự giúp đỡ khi điểm của tôi kém. Tôi thích tự do trong đại học bởi vì không có ai bảo tôi phải làm gì và tôi có thể làm điều tôi muốn mãi cho tới khi tôi nhận được báo cáo điểm học của mình. Tôi trượt hai lớp và có điểm thấp nhất trong hai lớp khác. Bố mẹ tôi choáng và giận cho nên họ cho tôi tối hậu thư: “Học hay bỏ trường.” Vào lúc đó tôi quyết định bỏ học và lập kế hoạch đi tìm việc làm để hỗ trợ cho bản thân tôi. Đây là lúc tôi nhận ra về thực tại cuộc sống. Không có giáo dục tốt mà là người bỏ dở đại học, tôi là “không ai cả.” Phần lớn việc làm mà tôi có thể tìm được đều trả lương thấp không yêu cầu kĩ năng nào. Tôi cũng biết rằng những người này phải làm một lúc hai việc nhưng vẫn khó hỗ trợ cho bản thân họ. Vì tôi bỏ trường, phần lớn bạn tôi cũng bỏ tôi kể cả người tôi thường chơi trò chơi video cùng. Bạn gái của tôi chấm dứt mối quan hệ hai năm của chúng tôi. Tôi mất ba tháng trong khổ sở trước khi quyết định rằng tôi phải thay đổi. Tôi xin lỗi bố mẹ tôi và trở lại CMU và bắt đầu coi việc học tập là rất nghiêm chỉnh.”
“Khi trở về trường, tôi bị tụt lại sau phần lớn mọi người trong lớp cho nên tôi hỏi xin sự giúp đỡ. Bạn sẽ ngạc nhiên bao nhiêu sinh viên đã không bận tâm làm điều đó. Có nhiều sự giúp đỡ mà sinh viên đã không biết và nhiều người đã không tìm kiếm giúp đỡ ngay cả khi họ cần nó. Tôi tới cố vấn nhà trường và giải thích tình huống của tôi. Người cố vấn khuyên tôi vào lớp học kèm thêm. Tôi dự nhiều lớp và chúng có ích cho nên trong vòng vài tháng, tôi có thể bắt kịp mọi lớp. Tôi muốn nói rằng việc học kèm phụ đạo không phải là cái gì bạn phải xấu hổ. Nếu bạn cần sự giúp đỡ, bạn nên nhận sự giúp đỡ sớm và thường trước khi tai hại nào đó xảy ra. Thầy dạy kèm phụ đạo của tôi là một sinh viên năm thứ tư, người biết về khoa học máy tính rất rõ cho nên tôi đã học được nhiều từ người đó. Đến lúc tôi vào năm thứ tư, tôi cũng tình nguyện làm thầy kèm cho các sinh viên khác và tôi tin rằng việc dạy là một trong những cách học tốt nhất.”
“Tôi đã học đọc tài liệu trước mỗi lớp và tới gặp giáo sư sau lớp để hỏi các câu hỏi mà tôi đã không trả lời được. Nhiều sinh viên đã không biết cách tận dụng ưu thế của cơ hội vì họ tin rằng họ có thể tự học được mọi thứ. Vì tôi thường hỏi các câu hỏi, nhiều giáo sư biết tên tôi và bắt đầu đối xử với tôi khác đi vì họ coi rằng tôi là học sinh giỏi. Tôi càng nói chuyện với họ, họ càng biết tôi hơn và tôi xây dựng mối quan hệ rất tốt với mọi giáo sư. Tôi biết rằng phần lớn các giáo sư đều chú ý tới sinh viên trong lớp. Họ có thể không nói gì nhưng họ biết sinh viên nào giỏi và ai không giỏi. Họ biết ai thường đọc tài liệu trước và ai không. Họ biết ai bỏ lớp và ai ngủ hay mơ ngày trong lớp v.v. Vì họ biết rõ tôi, điểm của tôi được cải tiến lớn điều khuyến khích tôi học nhiều hơn. Trong một thời gian ngắn, tôi trở thành sinh viên đầu trong lớp. Tôi tin rằng nếu bạn đưa nỗ lực của bạn vào, mọi thứ sẽ trở nên dễ hơn và đến lúc tôi tốt nghiệp, tôi nhận được nhiều đề nghị việc làm và tôi đã chọn Google.”
“Là sinh viên đại học, bạn phải đặt mục đích giáo dục về điều bạn muốn đạt tới. Bạn phải nhận ra tiềm năng của bạn cũng như cảm nhận của bạn. Phần lớn tất cả các bạn đều phải làm bạn mới, đặc biệt với những người có phương hướng rõ ràng về giáo dục. Bạn phải học nói “KHÔNG” với tiệc tùng, phim ảnh, trò chơi video, uống bia và những người tham gia vào trong các hoạt động đó. Điều đó KHÔNG dễ nhưng bạn phải làm nó. Tôi học lập kế hoạch lịch biểu hàng tuần của tôi và đặt thời gian để học theo cách của tôi rồi về sau tìm một nhóm học tập để học cùng. Tôi có lịch biểu viết ra rõ ràng cho mọi thứ. Tôi đặt thời gian để học cho bài thi, bài đọc thêm và các biến cố. Tôi kiểm điểm lịch của tôi hàng tuần và sửa đổi khi cần để cho phép đủ thời gian học tập. Từ lịch biểu này, tôi ưu tiên hoá điều gì là khẩn thiết nhất, và đặt thời gian để hoàn thành nó. Tôi gặp sinh viên khác những người chia sẻ với tôi thói quen học tập tốt: Chúng tôi học tập trung trong 30 phút, và thế rồi để ra 5 phút nghỉ ngơi, và khi trở lại học tập, tôi để ra 10 phúc khác để nhớ lại thông tin từ phiên 30 phút trước khi bắt đầu vào phiên tiếp. Nó có tác dụng tốt và thói quen học tập của tôi cải tiến đáng kể. Tôi cũng học từ tổng quát tới đặc biệt: tôi bắt đầu với cái nhìn chung để hiểu tài liệu trước hết, và rồi học chi tiết. Tôi cũng biết rằng phải mất thời gian để hấp thu mọi tài liệu cho nên việc nhồi nhét và phút chót trước khi thi KHÔNG BAO GIỜ có tác dụng vì bạn sẽ quên điều bạn đã học một cách nhanh chóng rồi bạn sẽ hoảng sợ trong khi thi.”
“Tôi đã từng là sinh viên kém nhưng tôi đã học và với nỗ lực nào đó và nhiều sự giúp đỡ, tôi đã học tốt. Tôi nghĩ bất kì ai ở vào tình thế của tôi ĐỪNG BAO GIỜ từ bỏ; KHÔNG là quá chậm để cải tiến cái gì. Khi mà bạn đưa tâm trí của bạn vào nó, bạn sẽ làm tốt. Nhân tiện, tôi không bao giờ quên cám ơn bố mẹ tôi những người đã hỗ trợ cho tôi, các giáo sư và cố vấn những người đã giúp tôi. Hôm nay tôi chia sẻ kinh nghiệm của tôi với các bạn như bằng chứng rằng tất cả chúng ta đều phạm sai lầm nhưng khi chúng ta học từ nó thì điều đó là OK.”
—-English version—-
A college student story
In his first year at Carnegie Mellon, Jeffrey was not a good student. He failed several courses and almost quit school. However he changed and began to get better grades, his improvement helped him to do well in his last two years. This year he graduates with an excellent grade and get a good job with Google so I ask him to share his experience with my students. Following is his story:
“When I went to CMU, I wished someone had told me that I must go to every class and study hard. I wished that someone had explained to me about career planning and how to set goals for my education. As a first year college student, I enjoyed my new freedom so I often skipped class to play videogames with friends. I did not talk to my professors or my classmates as they were always busy. I rather went out with other students who also skipped class like me to drink beers then played videogames all day. I had no idea on what I wanted to do with my life and I did not ask for help when my grades were bad. I like the freedom in college because there was no one to tell me what to do and I could do what I wanted until I received my grade report. I failed two classes and had the lowest grade in other two. My parents were shock and angry so they gave me an ultimatum: “Study or quit school”. At that time I decided to quit and planned to find a job to support myself. This was when I recognized about the reality of life. Without a good education as a college drop-out, I was “A Nobody”. Most of the jobs that I could find were low paid that required no skills. I also learned that these people had to work two jobs but still had difficulty to support themselves. Since I quit school, most of my friends ignored me including ones who often played videogames with me. My girlfriend ended our two years relationship. I spent three months in misery before decided that I must change. I apologized to my parents and returned to CMU and began to take study very seriously.”
“When returned to school, I was behind most people in class so I asked for help. You would be surprised at how many students did not bother to do that. There were so many supports that students did not know and many did not seek help even when they needed it. I went to the school counselor and explained my situation. The counselor advised me to go to tutorial classes. I attended many classes and they were helpful so within few months, I could catch up with all classes. I wanted to say that tutoring was not a thing that you have to be ashamed of. If you need help, you should get help early and frequently before some damages happen. My tutor was a fourth year student who knows computer science very well so I learned a lot from him. By the time I got to my fourth year, I also volunteered to be a tutor for other students and I believe that teaching is one of the best ways of learning.”
“I learned to read materials before each class and came to see the professors after class to ask questions that I did not understand. Many students did not know how to take advantage of the opportunity as they believed that they could learn everything by themselves. Since I often asked questions, many professors knew my name and began to treat me differently as they considered that I was a good student. The more I talked to them, the more they knew me and I build a very good relationship with all professors. I learned that most professors did pay attention to students in class. They might not say anything but they knew who good students were and who were not. They knew who often read materials before class and who did not. They knew who skipped class and who kept sleeping or day dreaming in class etc. Since they knew me well, my grades improved significantly which encourage me to study more. Within a short time, I became the top student in class. I believed that if you put in your efforts, everything would become more easily and by the time I graduated, I received several job offers and I selected Google.”
“As college students, you must set your education goal on what you want to achieve. You must realize your potentials as well as your perceptions. Most of all you must make new friends, especially the ones who have clear direction about education. You must learn to say “NO” to partying, movies, videogames, drinking and all people who participate in those activities. It is NOT easy but you must do it. I learn to plan my weekly schedule and set time to study on my own then later find a study group to study with. I have clear written schedules for everything. I set time to study for exams, reading assignments and events. I review my schedules every week and modify as needed to allow sufficient study time. From the schedule, I prioritize what is most urgent, and set times to accomplish it. I meet another student who shares with me a good study habit: We study intensely for 30 minutes, and then take a 5 minute break to relax, and when return to study, I take another 10 minutes to recall information from the previous 30 minute session before starting in on the next. It work well and my study habit improve significantly. I also learn to study from the general to specific: I start with the general view to understand the materials first, and then learn the details. I also learn that it takes time to absorb all materials so cramming at the last minute before exam NEVER work as you will forget what you learned quickly then you will be panic during the exam.”
“I have been a bad student but I have learned and with some efforts and a lot of helps, I have done well. I think anyone who was in my situation should NEVER give up; it is NOT too late to improve anything. As long as you put your mind into it, you will do well. By the way, I never forget to thank my parents who supported me, my professors and counselors who helped me. Today I share my experience with you as evidence that we all make mistake but as long as we learn from it then it is OK.”