Thức Tỉnh Điều Vô Hình

Thi Lăng dịch

Dành tặng Annaka, Emma và Violet

CHƯƠNG 1 TÂM LINH Có lần, tôi tham dự một chương trình về với thiên nhiên kéo dài hai mươi ba ngày ở vùng núi Colorado. Nếu mục đích của khóa học ấy là tạo điều kiện để học viên tiếp xúc với những tia chớp rùng rợn và một nửa số muỗi mòng trên thế giới, thì mục đích ấy đã thỏa ngay từ ngày đầu tiên. Hoạt động mà về bản chất là một chuyến hành quân bắt buộc qua hàng trăm dặm đường quê lên đến cực điểm trong một nghi thức gọi là “kẻ độc hành”, đó là lúc cuối cùng chúng tôi cũng được phép nghỉ ngơi - một mình, bên bờ một chiếc hồ trên núi tuyệt đẹp - suốt ba ngày để cấm thực và chiêm nghiệm.

8 - Waking up Tôi mới vừa bước sang tuổi mười sáu, và đó là lần đầu nếm trải nỗi cô độc thật sự kể từ khi cha sinh mẹ đẻ. Trải nghiệm này đã tỏ ra là một sự khiêu khích đáng kể. Sau khi chợp mắt một giấc, liếc mắt ra mặt nước băng giá, chàng trai trẻ đầy hứa hẹn mà tôi tự hình dung mình sẽ trở thành nhanh chóng bị sự cô đơn và chán nản đốn ngã. Tôi chép đầy nhật ký không phải những suy tư của một nhà tự nhiên học, một triết gia hay một nhà huyền thuật tương lai, mà bằng một danh sách những món tôi dự định sẽ ngấu nghiến ngay khi về lại với thế giới văn minh. Xét từ trạng thái ý thức của tôi khi ấy, hàng triệu năm tiến hóa của loài người chẳng mang lại cái gì siêu việt hơn là sự thèm thuồng một cái burger phô mai và một ly sữa lắc sô cô la. Tôi thấy trải nghiệm ngồi yên tĩnh suốt ba ngày trời giữa gió ngàn và ánh sao ban sơ, không làm gì khác ngoài suy ngẫm về bí ẩn sự tồn tại của chính mình, đã trở thành nguồn gốc của nỗi khốn khổ tuyệt đối - điều mà tôi không thể xem là gì cao trọng hơn một ý niệm mơ hồ về sự đóng góp của riêng mình. Những lá thư tôi gửi về nhà, với sự ca thán và than thân trách phận, có thể đọ với bất cứ lá thư nào mà các binh sĩ tham gia trận Shiloh1 hay Gallipoli2 từng viết ra. 1 Trận Shiloh, hay còn gọi là trận Pittsburg Landing, là một trận đánh quan trọng diễn ra tại Tây Nam Tennessee thuộc Mặt trận miền Tây của Nội chiến Hoa Kỳ trong hai ngày 6 và 7 tháng Tư năm 1862. Được xem là trận đánh đẫm máu nhất trong lịch sử Bắc Mỹ cho đến khi ấy, cũng như trên Mặt trận miền Tây của cuộc chiến. 2 Chiến dịch Gallipoli, còn gọi là trận Gallipoli, kéo dài từ tháng Tư tới tháng Mười hai năm 1915, do quân Đồng minh Anh - Pháp phát động nhằm chiếm thủ đô của Đế chế Ottoman là Constantinopolis (nay là Istanbul). Được xem là chiến dịch đổ bộ lớn nhất và tham vọng nhất trong Chiến tranh Thế giới thứ nhất, cuộc tấn công thất bại với thiệt hại nặng nề cho cả hai phía.

Thức tỉnh điều vô hình - 9 Do đó, tôi khá ngạc nhiên khi nhiều thành viên trong đoàn, hầu hết hơn tôi cả chục tuổi, lại mô tả về những đêm ngày cô độc của mình bằng lời lẽ tích cực, thậm chí là đầy những từ ngữ thể hiện sự biến đổi bản thân. Tôi thật sự không biết điều gì đã làm nên những lời khẳng định hạnh phúc của họ. Làm thế nào mà niềm hạnh phúc của ai đó lại tăng lên khi tất cả nguồn vui và thú tiêu khiển đều bị tước đi? Ở tuổi ấy, bản chất của tâm trí tôi chẳng khiến tôi hứng thú mà chỉ có cuộc sống mới làm được điều đó. Và tôi hoàn toàn mù tịt, chẳng biết cuộc sống của mình sẽ khác đi thế nào nếu chất lượng của tâm trí tôi thay đổi. Tâm trí là tất cả những gì chúng ta có, là tất cả những gì chúng ta từng có, và là tất cả những gì chúng ta có thể mang đến cho người khác. Có thể điều này không quá hiển nhiên, đặc biệt là khi có những khía cạnh trong cuộc sống của chúng ta dường như đang cần được cải thiện - khi các mục tiêu hãy còn chưa thành hiện thực, khi ta đang vật vã tìm kiếm một sự nghiệp, hay đang có những mối quan hệ cần phục hồi. Nhưng sự thật là thế. Mỗi trải nghiệm ta từng có đều được định hình bởi tâm trí của ta. Mọi mối quan hệ xấu hay tốt đều là do tâm trí của những người bao hàm trong mối quan hệ đó. Nếu ta cứ liên tục bực tức, trầm uất, rối bời, không biết yêu thương, hoặc sự tập trung của ta nằm ở nơi khác, thì dù có thành công đến mấy hay đang là một nhân vật quan trọng đi chăng nữa, ta cũng chẳng thể tận hưởng được bất kỳ điều gì trong số đó.

10 - Waking up Hầu hết chúng ta đều có thể dễ dàng soạn ra một danh sách những mục tiêu ta muốn đạt được hay những vấn đề cần giải quyết của bản thân. Nhưng ý nghĩa đích thực của từng đề mục trên danh sách ấy là gì? Tất cả những thứ chúng ta muốn thực hiện - sơn lại ngôi nhà, học một ngôn ngữ mới, tìm một công việc tốt hơn - là một cái gì đó hứa hẹn nếu xong xuôi sẽ cho phép chúng ta ngơi nghỉ và tận hưởng cuộc sống hiện tại. Nói chung, đấy là hão vọng. Tôi không có ý phủ định tầm quan trọng của việc đạt được mục tiêu, gìn giữ sức khỏe, hay chu cấp cho con đủ ăn đủ mặc, nhưng hầu hết chúng ta dành thời gian tìm kiếm hạnh phúc và sự an toàn mà không nhận ra được mục đích sâu hơn của sự tìm kiếm ấy. Mỗi người chúng ta đang tìm kiếm một con đường để trở về hiện tại. Chúng ta đang tìm các lý do đủ tốt để thỏa mãn với hiện tại. Nếu biết rằng đó chính là cấu trúc của trò chơi mà chúng ta đang tham gia, chúng ta sẽ chơi theo cách khác. Cách chúng ta quan tâm đến thời điểm hiện tại quyết định phần lớn đặc tính trải nghiệm của ta, và do đó quyết định cả chất lượng cuộc sống. Những nhà huyền học và tu hành đã đưa ra những nhận định này từ xa xưa, nhưng những nghiên cứu khoa học với số lượng tăng dần giờ đây cũng đứng về phía nhận định đó. Vài năm sau cái lần đầu tiên đối diện với sự cô độc đầy đau khổ đó, vào mùa đông năm 1987, tôi dùng thử 3,4-methylenedioxy-N-methylamphetamine (MDMA), được biết đến nhiều hơn với cái tên Esctasy, và cảm giác về tiềm năng của trí óc con người trong tôi đã thay đổi rất sâu sắc.

Thức tỉnh điều vô hình - 11 Dù MDMA về sau tràn ngập trong các hộp đêm nhảy nhót và các buổi “bay lắc” hồi thập niên 1990, nhưng vào lúc đó tôi chẳng quen ai trong thế hệ của mình từng thử qua nó. Một tối nọ, vài tháng trước ngày tôi tròn hai mươi tuổi, tôi cùng với một người bạn thân quyết định dùng nó. Bối cảnh buổi thử nghiệm tẻ nhạt của chúng tôi không giống cho lắm với những cảnh phóng túng nơi MDMA thường được tiêu thụ ngày nay. Chúng tôi ở riêng trong một căn nhà, ngồi đối diện nhau ở hai đầu chiếc tràng kỷ, và lặng lẽ trò chuyện trong khi hóa chất ngấm vào đầu. Khác với các loại chất kích thích mà chúng tôi đã quen thuộc vào thời điểm đó (cần sa và rượu), MDMA không gây ra cảm giác méo mó giác quan. Tâm trí chúng tôi dường như hoàn toàn thông thoáng. Thế nhưng, ngay giữa sự bình thường ấy, tôi thình lình kinh ngạc nhận ra rằng tôi yêu bạn mình. Điều ấy lẽ ra không làm tôi thấy ngạc nhiên, dù sao thì cậu ấy cũng là một trong những người bạn thân nhất của tôi. Nhưng ở vào cái tuổi ấy, tôi không có thói quen nghĩ ngợi về việc tôi yêu thương những con người trong đời mình nhiều đến thế nào. Nhưng giờ tôi có thể cảm thấy rằng tôi đã yêu cậu ấy, và cảm giác này mang những hàm ý đạo đức, đến nỗi nó bỗng trở nên sâu sắc tựa câu nói ngày nay đã thành tẻ nhạt trên sách vở: Tôi muốn cậu ấy hạnh phúc. Niềm tin ấy ập đến mãnh liệt đến nỗi dường như có một cái gì đó xảy đến trong tôi. Kỳ thực, suy nghĩ ấy có vẻ như đã cấu trúc lại tâm trí tôi. Khả năng đố kỵ của tôi

12 - Waking up chẳng hạn - tức là cái cảm giác ghen tuông nhỏ mọn khi thấy người khác hạnh phúc hay thành công - dường như là một triệu chứng của bệnh tâm thần đã biến mất không còn dấu vết. Tôi không còn cảm thấy ghen tức vào thời điểm đó. Tôi có bận tâm không nếu cậu ấy điển trai hơn hay giỏi thể thao hơn tôi? Giả sử có thể trao cho cậu ấy những món quà trời ban ấy thì tôi cũng đã trao nốt. Việc thật tâm muốn cậu ấy hạnh phúc khiến cho hạnh phúc của cậu ấy trở thành niềm hạnh phúc của tôi. Một ảo giác nào đó có lẽ đã len lỏi vào những suy tư ấy, nhưng cảm giác chung nhất vẫn là điềm tĩnh tuyệt đối - và là sự trong trẻo về cảm xúc lẫn đạo đức khác hết thảy những gì tôi đã từng biết. Nếu cho rằng đó là lần đầu tiên trong đời tôi thấy mình tỉnh táo thì cũng chẳng phải ngoa ngôn. Hơn nữa, sự thay đổi trong ý thức của tôi dường như hoàn toàn rõ rệt. Tôi chỉ đang nói chuyện với cậu bạn - về điều gì tôi không còn nhớ nữa - thì chợt nhận ra rằng tôi đã ngừng bận tâm về bản thân. Tôi không còn âu lo, tự chỉ trích, không mỉa mai, cạnh tranh, lảng tránh sự xấu hổ, đắm chìm vào quá khứ và tương lai, hay thể hiện bất cứ động thái suy nghĩ hay chú tâm nào có thể tách tôi ra khỏi cậu ấy. Tôi không còn nhìn nhận về bản thân qua cặp mắt của người khác nữa. Và thế là nhận định ấy đã hoàn toàn biến đổi cảm giác của tôi về việc cuộc sống loài người có thể trở nên tốt đẹp đến thế nào. Tôi cảm nhận được một tình thương yêu vô lượng dành cho một trong những người bạn thân nhất, và thình lình cảm thấy rằng giả sử có một người lạ mặt nào

Thức tỉnh điều vô hình - 13 bước vào ngay lúc đó, thì người ấy cũng sẽ dự phần trọn vẹn vào tình yêu này. Bản chất tình yêu là vô ngã. Thật vậy, một hình thái yêu thương có qua có lại - “Tôi yêu bạn bởi vì…” - giờ đây chẳng còn nghĩa lý gì nữa. Điều thú vị về thay đổi cuối cùng trong cách nhìn này chính là nó không đến từ bất cứ thay đổi nào ở cách tôi cảm nhận. Tôi không hề bị một cảm xúc yêu thương mới mẻ nào làm choáng ngợp. Nhận định ấy giống với đặc điểm của một phép chứng minh hình học hơn, như thể khi đang nhìn vào các đặc điểm của một tập hợp các đường thẳng song song, thì thình lình tôi hiểu ra giữa chúng có đặc điểm chung. Khi có thể tìm ra một giọng nói để chuyển tải, tôi phát hiện được rằng sự hiển lộ về tính phổ quát của tình yêu này có thể dễ dàng trao đổi với người khác. Bạn tôi nắm được trọng tâm tức thì. Tất cả những gì tôi phải làm là hỏi xem cậu ấy sẽ cảm thấy thế nào nếu có sự hiện diện của một người lạ mặt vào lúc đó, và rồi cùng cánh cửa kia đã khai mở trong tâm trí cậu ấy. Rõ ràng tình yêu, lòng trắc ẩn và niềm vui cho cái vui của kẻ khác cứ mở rộng ra mãi mà không bị giới hạn. Trải nghiệm ấy chẳng phải là trải nghiệm về một tình yêu đang nảy nở, mà là trải nghiệm về một tình yêu không còn bị che khuất. Tình yêu - như các nhà huyền thuật và những kẻ lập dị từ bấy lâu luôn ra rả - là một trạng thái tồn tại. Sao chúng ta không nhìn thấy nó trước đây? Sao ta có thể bỏ qua nó lần nữa? Tôi đã mất nhiều năm mới có thể áp dụng trải nghiệm này vào một hoàn cảnh cụ thể. Cho đến thời điểm ấy,

14 - Waking up tôi xem các tôn giáo có tổ chức chỉ đơn thuần là một tượng đài của sự u mê và mê tín của tổ tiên chúng ta. Nhưng giờ đây tôi hiểu ra rằng Chúa Jesus, Đức Phật, Lão Tử, các vị thánh và các bậc hiền giả trong lịch sử hoàn toàn không hề điên rồ, hoang tưởng hay là những kẻ lừa gạt. Tôi vẫn cho rằng các tôn giáo của thế giới này thuần túy là những tàn tích của trí tuệ, được duy trì với một cái giá khổng lồ về tiền bạc lẫn xã hội, nhưng giờ đây tôi đã hiểu các chân lý quan trọng về mặt tâm lý mà ta có thể tìm thấy giữa đống hoang tàn ấy. Cứ năm người Mỹ thì có một người tự mô tả bản thân là “tin vào tâm linh nhưng không theo tôn giáo”. Dù tuyên bố kiểu này có vẻ làm trái ý cả những người có tín ngưỡng lẫn những kẻ vô thần, nhưng việc tách rời tính tâm linh ra khỏi tôn giáo là một điều hoàn toàn hợp lý. Cần phải khẳng định hai chân lý quan trọng đồng thời: Thế giới của chúng ta bị các học thuyết tôn giáo xẻ nát một cách trầm trọng, nhưng vẫn còn nhiều điều nữa để hiểu về hoàn cảnh con người hơn là những gì khoa học và văn hóa thế tục thừa nhận nói chung. Mục đích của quyển sách này là mang lại cho cả hai niềm tin ấy sự củng cố bằng tri thức lẫn trải nghiệm. Trước khi đi vào chi tiết, tôi nên giải quyết sự thù hằn mà nhiều độc giả dành cho khái niệm tâm linh. Mỗi khi sử dụng từ này, chẳng hạn như khi nói thiền định là một “thực hành tâm linh”, những người theo thuyết hoài nghi và vô thần đều cho rằng tôi đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.

Thức tỉnh điều vô hình - 15 Từ spirit (tâm linh, hay tinh thần) xuất phát từ spiritus trong tiếng La Tinh, dịch từ tiếng Hy Lạp là pneuma, nghĩa là “hơi thở”. Vào khoảng thế kỷ mười ba, khái niệm này quyện với những niềm tin về các linh hồn vô hình, thực thể siêu nhiên, hồn ma,… Nó cũng có thêm các nghĩa khác: Chúng ta nói về tinh thần của một cái gì đó như nguyên tắc cốt lõi nhất của nó, hay gọi một thứ vật chất và chất lỏng vô định hình nào đó là tinh thần. Tuy vậy, nhiều người không có niềm tin tôn giáo giờ đây cho rằng tất cả mọi thứ “mang tính tâm linh” đều đã bị sự mê tín thời Trung cổ làm cho vấy bẩn. Tôi không có mối quan tâm về ngữ nghĩa giống như họ. Đúng thế, cứ đi dọc theo các gian của bất cứ nhà sách “tâm linh” nào, ta cũng đều có thể bắt gặp hàng đống hàng tá cái khắc khoải và nhẹ dạ cả tin của giống loài chúng ta, nhưng không còn từ ngữ nào khác - ngoại trừ một nét nghĩa còn rối rắm và huyền bí hơn nữa - để thảo luận về những nỗ lực của con người, thông qua thiền tập, phê thuốc, hay bất kỳ phương tiện nào khác, hòng mang tâm trí của họ về với hiện tại hoặc để tạo ra các trạng thái ý thức vô song. Và không có từ nào khác để liên kết cái phổ trải nghiệm đa dạng này với đời sống đạo đức của chúng ta. Trong quyển sách này, tôi sẽ trình bày về các hiện tượng, khái niệm và thực hành tâm linh cổ điển nhất định trong bối cảnh hiểu biết hiện đại về tâm trí con người - và tôi không thể nào làm được điều này nếu vẫn giới hạn bản thân vào hệ thống thuật từ dành để mô tả các trải nghiệm thông thường. Do đó, tôi sẽ sử dụng những từ tâm linh,

16 - Waking up huyền thuật, chiêm nghiệm, và siêu việt mà không xin phép thêm lần nào nữa. Tuy nhiên, tôi sẽ cố gắng mô tả chính xác các trải nghiệm và phương thức tương ứng với các thuật từ này. Trong suốt nhiều năm, tôi luôn là một kẻ to tiếng phê bình tôn giáo, và tôi sẽ chẳng “hát lại tuồng cũ” ở đây. Tôi hy vọng rằng mình đã đủ hăng hái ở mặt trận này, để ngay cả những độc giả hoài nghi nhất cũng tin tưởng rằng bộ máy dò tìm nhảm nhí của tôi vẫn hoạt động trơn tru khi chúng ta dấn sâu vào địa hạt mới mẻ này. Có lẽ sự cam đoan sau đây là đủ vào lúc này: Không có gì trong quyển sách này cần viện tới đức tin để chấp nhận. Dù tôi tập trung vào tính chủ thể của con người - dẫu sao tôi cũng đang nói đến bản chất của chính sự trải nghiệm mà - nhưng tất cả các nhận xét của tôi đều có thể kiểm chứng lại trong phòng thí nghiệm cuộc đời của các bạn. Thật ra mục tiêu của tôi chính là khuyến khích bạn làm thế. Các tác giả cố công xây dựng một chiếc cầu nối giữa khoa học và tâm linh có khuynh hướng mắc phải một trong hai sai lầm sau đây: Các nhà khoa học thường bắt đầu với một quan điểm nghèo nàn về trải nghiệm tâm linh, cho rằng đó hẳn phải là một cách mô tả phô trương về các trạng thái tâm trí thông thường - tình phụ/mẫu tử, cảm hứng sáng tác nghệ thuật, nỗi kính sợ trước vẻ đẹp của bầu trời đêm. Theo cách này, một người sẽ thấy vẻ kinh ngạc của Einstein khi các quy luật tự nhiên dễ hiểu được mô tả như thể một kiểu nhận thức huyền hoặc nào đó.

Thức tỉnh điều vô hình - 17 Các nhà tư tưởng Tân Kỷ Nguyên1 luôn sụp hố ở phía bên kia đường. Họ lý tưởng hóa các trạng thái ý thức đã bị thay đổi và vẽ ra các mối liên kết bề mặt giữa trải nghiệm chủ quan với những lý thuyết ma quái trong giới hạn của vật lý. Ở đây, chúng ta được bảo rằng Đức Phật cùng các nhà tu hành khác đã dự báo về vũ trụ luận hiện đại hay cơ học lượng tử và rằng bằng cách vượt qua ý thức về bản ngã, một người có thể nhận ra bản thể của mình với Đại Tâm Thức đã sinh ra vũ trụ. Rốt cuộc, chúng ta buộc phải chọn giữa ngụy tâm linh (pseudo-spirituality) và ngụy khoa học (pseudo-science). Chẳng có mấy nhà khoa học và triết gia tự hình thành được những kỹ năng quán chiếu nội tâm mạnh mẽ - thực tế là, hầu hết họ nghi ngờ về sự tồn tại của các khả năng này. Ngược lại, nhiều người trong số những nhà tu hành vĩ đại nhất lại chẳng biết tí gì về khoa học. Nhưng có một sự kết nối giữa dữ liệu khoa học và sự thông tuệ tâm linh, và sự kết nối này trực tiếp hơn hầu hết mọi người vẫn giả định. Mặc dù những nhận thức chúng ta có thể rút ra được từ thiền chẳng nói lên được điều gì về nguồn gốc của vũ trụ, nhưng chúng thật sự khẳng định một số chân lý đã định hình rõ rệt về tâm trí con người: Ý thức thông thường về 1 Tân Kỷ Nguyên (New Age) là một phong trào tư tưởng ở Mỹ từ thập niên 1970, dựa trên nền tảng tôn giáo thể hiện ở những cách tiếp cận mới đối với văn hóa truyền thống, trong đó bao gồm sự quan tâm dành cho tâm linh và sống thân thiện với môi trường. Không phải là một dạng tôn giáo, không có nhà lãnh đạo tinh thần, Tân Kỷ Nguyên tự chọn khái niệm Thượng Đế, cách thờ phượng Thượng Đế, và tìm kiếm cách giao tiếp với Thượng Đế, trong niềm tin tương lai sắp tới sẽ tốt đẹp hơn khi con người nhìn ra bản chất tâm linh của mình.

18 - Waking up bản ngã của chúng ta chỉ là ảo tưởng; các cảm xúc tích cực, như lòng trắc ẩn và nhẫn nại, là các kỹ năng có thể dạy dỗ được; và cách chúng ta suy nghĩ ảnh hưởng trực tiếp đến cách chúng ta trải nghiệm thế giới. Hiện tại đã có một lượng lớn ghi chép về các ích lợi tâm lý từ thiền. Các kỹ thuật thiền khác nhau tạo ra những thay đổi lâu dài trong sự tập trung, cảm xúc và nhận thức; và chúng tương kết với các thay đổi về cấu trúc lẫn chức năng trong não. Lĩnh vực nghiên cứu này đang nhanh chóng phát triển, cũng như hiểu biết của chúng ta về sự tự nhận thức và các hiện tượng tâm linh liên quan. Nhờ các tiến bộ gần đây trong kỹ thuật hình ảnh thần kinh, chúng ta không còn phải đối mặt với rào cản thực tế nào khi tiến hành xem xét các nhận thức tâm linh trong bối cảnh khoa học. Tâm linh phải tách rời khỏi tôn giáo - vì con người thuộc mọi tín ngưỡng hoặc không tín ngưỡng đều có những kiểu trải nghiệm tâm linh giống nhau. Dù các trạng thái tâm trí này luôn được diễn giải thông qua lăng kính của một học thuyết tôn giáo nào đó, nhưng chúng ta đều biết rằng đó là một sai lầm. Không có gì mà một người theo Thiên Chúa giáo, Islam giáo, hay Hindu trải qua - như tình yêu tự siêu, nhập định, hạnh phúc, nội quang soi sáng - có thể trở thành chứng cứ để khẳng định các niềm tin truyền thống của họ, vì các niềm tin này về logic không phù hợp với nhau. Cần có một nguyên lý sâu sắc hơn. Nguyên lý ấy chính là chủ đề của quyển sách này: Cái cảm giác chúng ta gọi là “tôi” là một ảo tưởng. Chẳng hề

Thức tỉnh điều vô hình - 19 có một cái tôi hay bản ngã riêng biệt nào trú ngụ trong mê cung của bộ não như con quái vật Minotaur1. Và cảm giác ấy - cái cảm giác được vắt vẻo đâu đó đằng sau cặp mắt, nhìn ra một thế giới tách rời với bản thân ta - có thể bị thay đổi hoặc dập tắt hoàn toàn. Dù các trải nghiệm “tự siêu” ấy thường được nghĩ đến bằng các thuật ngữ tôn giáo, nhưng về nguyên tắc chúng chẳng có gì là vô lý. Từ quan điểm khoa học và triết học, chúng đại diện cho một hiểu biết tỏ tường hơn về quy luật của Tạo hóa. Đào sâu hiểu biết này, và liên tục cắt xuyên qua ảo tưởng về bản thân, chính là cái mang nghĩa “tâm linh” được đề cập trong quyển sách này. Hoang mang và đau khổ có thể là những quyền bẩm sinh của chúng ta, nhưng minh triết và hạnh phúc cũng như vậy. Lãnh thổ trải nghiệm của con người bao gồm những nhận thức mang tính biến đổi sâu sắc về bản chất ý thức của chính chúng ta, và rõ ràng là các trạng thái tâm lý ấy phải được hiểu trong bối cảnh khoa học thần kinh, tâm lý học và các ngành khoa học liên quan. Người ta thường hỏi tôi cái gì rồi sẽ thay thế tôn giáo. Tôi tin rằng câu trả lời chính là tất cả và không gì cả. Chẳng cần phải thay thế các học thuyết lố bịch và gây chia rẽ của nó - chẳng hạn như ý niệm Jesus sẽ quay trở lại thế gian và hất những kẻ không tin theo người vào hồ lửa, hay sự tử vì đạo là cái thiện tối cao của Islam giáo. Đấy chính là 1 Minotaur được sinh ra bởi Hoàng hậu Pasiphae xứ Crete và con bò trắng của thần biển Poseidon. Với bản tính hung tàn, Minotaur bị vua Minos xứ Crete giam trong một mê cung.

20 - Waking up những sự hư cấu kinh khiếp và đê hèn. Nhưng còn tình yêu, lòng trắc ẩn, đạo đức và sự tự siêu thì sao? Nhiều người vẫn tưởng rằng tôn giáo là kho chứa đích thực của những đức tính ấy. Để thay đổi điều này, chúng ta cần phải nói về toàn bộ phạm vi trải nghiệm của con người theo cách không có bóng dáng của giáo điều, giống như thứ khoa học ưu tú nhất. Quyển sách này lần lượt là hồi ức của một người tìm kiếm, là sự dẫn dắt vào công cuộc tìm hiểu bộ não, là một cẩm nang hướng dẫn suy nghiệm, và là một sự khai nhãn triết học về cái mà hầu hết mọi người đều cho là trung tâm đời sống nội tâm của họ: cảm giác về cái tôi mà ta gọi là “mình”. Tôi vẫn chưa khởi sự mô tả tất cả các phương cách tiếp cận truyền thống dành cho tâm linh, cũng như cân đong ưu điểm, nhược điểm của chúng. Thay vào đó, mục tiêu của tôi là “đãi cát tìm vàng” từ tôn giáo bí truyền. Ở đó có một viên kim cương, và tôi đã dành một phần không nhỏ đời mình để chiêm nghiệm về nó, nhưng để có được viên kim cương trong tay, chúng ta phải giữ lòng thành thật với những nguyên lý sâu thẳm nhất của chủ nghĩa hoài nghi khoa học và không cúi đầu trước truyền thống. Khi thảo luận về các giáo pháp cụ thể, chẳng hạn như của Phật giáo hay Nhất nguyên luận1, mục đích của 1 Advaita là một tiểu trường phái của triết lý Vedanta của triết học Ấn Độ. Advaita thường được xem là một hệ thống tư tưởng độc thần. Từ “Advaita” chủ yếu là chỉ đến việc xác định Cá nhân (Tiểu ngã, Self, Atman) và Toàn thể (Đại ngã, Whole, Brahman) về bản chất là không khác nhau. Các sách nguyên gốc cho tất cả các trường phái Vedanta là Prasthanatrayi - các kinh điển chính là Upanishad, Bhagavad Gita và Brahma Sutra.

Thức tỉnh điều vô hình - 21 tôi không phải nhằm cung cấp bất cứ thứ gì giống như một sự mô tả toàn diện. Độc giả trung thành với bất cứ truyền thống tâm linh nào hoặc chuyên chú về nghiên cứu tôn giáo có thể nhìn cách tôi tiếp cận như một tinh hoa của sự ngạo mạn. Trái lại, tôi xem đó là triệu chứng của sự thiếu nhẫn nại. Cả một quyển sách - hoặc cả một cuộc đời - cũng không sao có đủ thời gian để đi đến đích. Giống như cách một hiệp ước giải trừ vũ khí hiện đại sẽ bỏ qua cho thuật niệm chú và nhiều khả năng cũng bỏ qua cho súng cao su hoặc cái boomerang, tôi sẽ chỉ tập trung vào điều mà tôi cho là những truy vấn tâm linh nhiều hứa hẹn nhất. Tôi hy vọng kinh nghiệm của bản thân có thể giúp các độc giả nhìn thấy bản chất của tâm trí chúng ta theo một hướng nhìn khác. Một cách tiếp cận lý tính đối với tâm linh dường như hãy còn là cái thiếu thốn trong chủ nghĩa thế tục và trong cuộc sống của hầu hết những con người mà tôi gặp gỡ. Mục đích của quyển sách này chính là mang lại cho độc giả một cái nhìn rõ rệt về vấn đề này, cùng những công cụ để giúp họ tự mình giải quyết nó.

CHƯƠNG 1: TÂM LINH ..............................................................7 • Đi tìm hạnh phúc ..........................................................................22 • Tôn giáo, Đông và Tây ..................................................................33 • Hiểu về khổ đế ..............................................................................63 • Giác ngộ .........................................................................................66 CHƯƠNG 2: BÍ ẨN VỀ Ý THỨC .................................................77 • Tâm trí bị chia cắt .........................................................................93 • Cấu trúc và chức năng.................................................................101 • Có phải tâm trí của chúng ta đã tách ra?...................................106 • Quá trình xử lý có ý thức và không ý thức trong não...............109 • Ý thức chính là cái quyết định.....................................................113 CHƯƠNG 3: CÂU ĐỐ VỀ BẢN NGÃ........................................117 • Cái ta gọi là “mình” là gì?...........................................................128 • Ý thức không bản ngã.................................................................132 • Lạc trong ý nghĩ...........................................................................134 • Thách thức khi nghiên cứu về bản ngã......................................148 • Thâm nhập vào ảo tưởng............................................................162 CHƯƠNG 4: THIỀN..................................................................167 • Nhận thức tức thời và nhận thức dần dần................................172 • Đại viên mãn: Lấy mục tiêu làm con đường.............................186 • Không có đầu..............................................................................196 • Nghịch lý của sự chấp nhận.......................................................206 CHƯƠNG 5: GURU, CÁI CHẾT, CHẤT KÍCH THÍCH VÀ NHỮNG CÂU ĐỐ KHÁC...............................209 • Tâm trí khi ở bên bờ cái chết......................................................237 • Công dụng tâm linh của dược học.............................................257 KẾT............................................................................................ 271 MỤC LỤC n

RkJQdWJsaXNoZXIy MjI4NTM1Ng==