Người Ai Cập Quyền Lực và Tình Yêu Tập 1

Nguyên bản tiếng Phần Lan: Sinuhe – Egyptiläinen Werner Söderström Osakeyhtiö (WSOY) Helsinki 1945 Quyền lực & Tình yêu MI KA WALTAR I

EGYPTILÄINEN NHÀ XUẤT BẢN DÂN TRÍ MI KA WALTAR I Võ Xuân Quế & Bùi Việt Hoa dịch Nguyên tác của Dấu Chân Trên Cát Quyền lực & Tình yêu

Tác phẩm được xuất bản với sự hỗ trợ một phần kinh phí của FILI-Finnish Literature Exchange. First News Trí Việt và Nhà xuất bản Dân Trí chân thành cảm ơn sự hỗ trợ của FILI để cuốn sách đến được với bạn đọc Việt Nam.

Mười lăm sách kể về cuộc đời danh y Sinuhe vào những năm 1390-1335 trước Công lịch

Sá ch thứ nhấ t CHIẾC THUYỀ N SẬY

1 Tôi, Sinuhe, con trai của ông Senmut và vợ ông là bà Kipa, viết cuốn sách này không phải để ngợi ca thần linh xứ Kemet, vì tôi đã chán ngấy các thần linh. Cũng không phải để ca tụng các pharaon bởi tôi quá thất vọng với những việc họ đã làm. Tôi viết cuốn sách này chỉ để cho riêng tôi. Tôi không bợ đỡ thần linh, không xu nịnh các bậc đế vương, không vì sợ hãi và cũng không vì một niềm hy vọng cho tương lai. Bởi lẽ tôi đã nếm trải và mất mát quá nhiều trong cuộc đời mình nên tôi không còn bận tâm tới nỗi sợ hãi phù phiếm, và tôi cũng chán ngấy, không còn hy vọng vào sự bất tử cũng như các đấng thần linh hay các bậc đế vương. Tôi viết cuốn sách này chỉ để cho riêng tôi và trong việc này tôi nghĩ mình khác với tất cả những ai từ ng viết sách trước đây cũng như từ nay về sau. Bởi lẽ tất cả những gì đã được viết ra từ trước đến nay đều hoặc dành cho thần linh hoặc dành cho con người. Tôi muốn các pharaon cũng được xem như con người vì họ cũng như chúng ta, giận hờn và sợ hãi, ham muốn và thất vọng. Họ không có gì khác chúng ta, cho dù hàng ngàn lần họ đã được ghi tên vào thế giới thần linh. Cho dù hàng ngàn lần họ được xếp vào hàng ngũ của thần thánh thì họ vẫn là con người như mọi người khác. Họ có quyền lực để làm thỏa mãn cơn giận dữ hay trốn chạy khỏi nỗi sợ hãi của mình, nhưng quyền lực không giúp họ tránh được ham

SÁCH THỨ NHẤT - CHIẾC THUYỀN SẬY - 9 muốn và thất vọng. Những gì đã được ghi lại đều được ghi theo mệnh lệnh của các đế vương, để xu nịnh các đấng thần linh hay để lừa phỉnh con người, buộc họ tin vào những điều chưa hề xảy ra. Hoặc tất cả những điều đã xảy ra khác với thực tế. Hoặc một phần của một hay hai điều đã xảy ra lớn hơn hay nhỏ hơn thực tế. Ý tôi muốn nói là từ xưa đến nay, tất cả những gì được viết ra đều là cho thần linh hoặc cho con người. Tấ t cả cứ lặ p lạ i như cũ, không có gì mớ i dướ i bầ u trờ i và con ngườ i không thay đổi, cho dù trang phụ c và ngôn từ có khác đi. Vì vậ y tôi tin rằ ng những điều con người viế t ra trong tương lai cũng sẽ không có gì thay đổi so vớ i nhữ ng điều đã đượ c viết ra cho tớ i lúc nà y, bở i vì chính bả n thân con ngườ i không thay đổ i. Ngườ i ta lượn lờ từng đoàn quanh nhữ ng điều giả dố i giố ng như bầy ruồ i bu quanh nhữ ng chiếc bánh mật; lờ i ngườ i kể chuyện tỏ a hương thơm ngát dù góc phố nơi anh ta ngồi đầy phân súc vật, còn sự thật thì người ta trốn chạy. Tôi, Sinuhe, con trai củ a ông Senmut, đã chán ngấy sự giả dối trong những ngày tháng già nua và thất vọng ê chề của mình. Vì vậy tôi chỉ viết cho riêng mình và chỉ viết những gì chính mình từ ng mắt thấy tai nghe và biết đó là sự thật. Như vậy tôi khác vớ i tất cả nhữ ng ai từ ng số ng trướ c tôi cũ ng như tất cả nhữ ng ai sinh ra sau tôi. Bởi lẽ người viết những lời của mình ra giấy, nhất là người cho khắc tên và nhữ ng việc làm củ a mình vào đá, hy vọng rằng ngườ i đờ i sau sẽ đọ c được chúng, sẽ ngợ i ca những việc làm và sự thông thái củ a mình. Nhưng trong từ ngữ của tôi không có sự ngợi ca, cũng như việc làm của tôi không đáng được hàm ơn và sự thông thái củ a tôi chỉ khiến trái tim tôi đau khổ chứ chẳng làm ai vui thích. Trẻ em không viết lờ i củ a tôi xuố ng bảng đất sét khi luyện chữ . Người ta cũng không nhắc lại lời của tôi, mượn sự thông thái của tôi để ra vẻ hiểu biết. Khi viế t cuố n sá ch nà y, tôi từ bỏ hy vọ ng sẽ có ai đó đọc và hiểu mình.

10 - NGƯỜI AI CẬP - Quyền lực & Tình yêu Bởi vì con người về bản chất cò n xấu xa, độ c á c và tà n bạ o hơn cả cá sấu ở dưới sông. Trái tim của anh ta cứng hơn đá. Sự hợm hĩnh củ a anh ta nhẹ hơn khói bụ i. Hãy dìm anh ta xuống sông, khi quần áo khô cong, anh ta lại hệt như trước. Hãy dìm anh ta và o nỗ i buồ n và thất vọ ng nhưng nếu gượ ng dậy được, anh ta vẫn không đổ i thay. Suố t cuộ c đờ i mình, tôi, Sinuhe, đã chứ ng kiến biết bao thay đổ i, nhưng tấ t cả lạ i vẫ n tiế p tụ c như trướ c và con ngườ i không hề thay đổ i. Cũ ng nhiều ngườ i nó i rằ ng nhữ ng điề u đã xả y ra chưa từng xả y ra trướ c đó, nhưng đó là lờ i nó i thật sự vớ vẩn. Tôi, Sinuhe, từng nhìn thấy một thằng con trai đấm đá cha mình đế n chết nơi gó c phố . Tôi từng nhìn thấ y người nghè o đứng lên chống lại kẻ giàu và thần linh chống lại thần linh. Tôi từng thấy một ngườ i đà n ông uố ng rượ u bằng bá t và ng, khi nghè o khó đã phải cúi xuống dòng sông dùng tay vốc nước uống. Những ngườ i trướ c đây từ ng cân đong vàng giờ đi xin ăn nơi gó c phố và vợ củ a họ phải bá n mình cho những gã da đen vẽ mặ t với giá một chiếc vò ng đồ ng để có tiền mua bánh mì cho con. Thế nhưng trước đây cũng từng như thế. Vẫn có người phải ngủ qua đêm trên nền đất sét dưới lọ ng che xa hoa lộng lẫy vào thời các vị vua du mục. Cũng khi ấy những kẻ lạ xông vào nhà, đập đầu trẻ vào ngưỡng cửa nhà cho đến nát bét và bắt tró i những người đàn bà mặc váy áo bằng vải lanh hoàng gia về làm nô lệ. Cũ ng vào thờ i đó người ta đá nh chết nhữ ng ngườ i đà n ông quyền uy từng xây cho mình khu mộ ở dãy nú i phía tây và ném xác họ xuống sông. Như vậ y những gì mắt tôi nhìn thấy không hề mớ i, mà chỉ là nhữ ng điề u đã từ ng xả y ra và cũ ng sẽ xả y ra trong tương lai. Giố ng như con ngườ i ta không thay đổ i trong quá khứ và cũ ng sẽ không thay đổ i trong tương lai. Nhữ ng ngườ i sinh ra sau tôi rồ i cũ ng sẽ giống những người từng sống trước tôi. Làm sao họ có thể hiểu đượ c sự thông thái củ a tôi? Sao tôi lại hy vọ ng họ đọ c nhữ ng lờ i tôi viết?

SÁCH THỨ NHẤT - CHIẾC THUYỀN SẬY - 11 Nhưng tôi, Sinuhe, viết cuốn sách này cho mình, bởi vì sự hiểu biết như nước kiềm ăn mòn tim tôi và tôi đã đánh mất tất cả nhữ ng niề m vui mình có đượ c trong đờ i. Tôi bắ t đầ u viế t cuố n sách này vào năm lưu đày thứ ba tại bờ biển phía đông, nơi mà từ đó các con thuyền giong buồ m về hướ ng xứ Punt, gần sa mạc, gần những ngọn núi mà các vị hoàng đế xưa thường cho lấy đá để tạc tượng cho mình. Tôi viết cuốn sách này bởi vị rượu đắng chát trong cổ họ ng mình. Tôi viết cuố n sách này vì tôi đã không còn muốn vui thú với đàn bà và nhữ ng vườ n cây, ao cá không cò n làm tôi thấy vui mắt. Vào nhữ ng đêm đông giá lạnh, có một con bé da đen sưởi ấm giường tôi, nhưng tôi không còn khoái cảm vớ i nó . Tôi đã đuổ i những người hát rong ra khỏ i phò ng mình và tiếng đàn dây cũ ng như tiếng sáo đều khiến đôi tai tôi khó chịu. Vì vậy tôi viết cuố n sách này khi tôi, Sinuhe, không làm gì vớ i sự giàu sang, với những chiếc cốc vàng, với thảo mộc thơm, với gỗ mun và ngà voi. Bở i vì tấ t cả nhữ ng thứ đó tôi đã có , những thứ không ai dám lấy đi. Những kẻ nô lệ vẫn sợ chiếc gậy của tôi và trước mặt tôi, nhữ ng ngườ i lính canh phải cú i đầ u và đặt tay lên đầu gối của họ. Nhưng lã nh địa củ a tôi bị khoanh vù ng và không con thuyề n nào được cập vào những con sóng ven bờ. Vì thế tôi, Sinuhe, sẽ không bao giờ đượ c hít thở mùi bù n đen trong đêm xuân sang và bở i thế nên tôi viết sách này. Dĩ nhiên tên tôi đã từng một lần được viết vào sách vàng củ a pharaon, và tôi từng số ng trong ngôi nhà và ng bên phả i cung điện của hoàng đế. Lời nói của tôi từng có sức nặng hơn lời của đám người quyền thế xứ Kemet, những kẻ thường gửi quà biếu tôi, trong đó có cả những chiếc vò ng và ng đang quấn quanh cổ tôi đây. Tôi từ ng có tấ t cả nhữ ng thứ mà con ngườ i ướ c muố n, nhưng là một con người, tôi lại mong muố n nhiều hơn những điều con người có thể đạt được. Bở i vậy tôi ở đây, nơi hiện giờ tôi đang có mặ t. Tôi đã bị đà y khỏ i Thebes và o năm trị vì thứ sáu của Pharaon

12 - NGƯỜI AI CẬP - Quyền lực & Tình yêu Horemheb, và nếu rờ i khỏ i vù ng đất đượ c phép ở và quay trở lại Thebes, tôi sẽ bị đập chết như một con chó , hay sẽ bị bẹp dí như con ngóe giữa các tảng đá. Đó là lệnh của Hoàng đế, Pharaon, ngườ i từ ng là bạn củ a tôi. Nhưng tôi có thể trông chờ điề u gì hơn từ ông ta, mộ t kẻ xuấ t thân thấp hèn, người đã ra lệnh xó a tên các đế vương khỏ i danh sách các vua và buộc thư lại ghi tên cha mẹ mình như thể họ là người quyền quý vào danh sách đó. Tôi đã chứng kiến lễ đăng quang củ a ông ta, đã thấy ngườ i ta độ i lên đầ u ông ta chiế c vương miện đỏ và trắng như thế nào. Ông ta đày tôi đi biệt xứ vào năm trị vì thứ sáu kể từ ngày đó . Nhưng theo cách tính củ a các thư lại triều đình thì đó lại là năm trị vì thứ ba mươi hai củ a ông ta. Vậy chẳng phải tất cả nhữ ng gì đượ c viết ra trướ c đây và bây giờ đều là giả dố i cả hay sao! Tôi khinh bỉ ngài, người từng sống vì sự thật. Tôi khinh bỉ sự nhu nhược của ngài trong cuộc đời và tôi khiếp sợ những tai họ a mà ngài đã gieo rắc xuố ng xứ Kemet khi nhân danh sự thật. Giờ là lúc ngài trả thù tôi bởi tôi muốn sống vì sự thật, không phả i vì thầ n linh củ a ngài mà chỉ vì chính bả n thân tôi. Sự thậ t là con dao sắc, sự thật là vết thương vô phương cứ u chữ a trong con ngườ i, sự thật là nước kiềm đắng cay gặm nhấm tâm can. Vì vậy khi cò n trẻ và khỏ e, ngườ i ta tìm đế n cá c nhà vui để trố n trá nh sự thật và che mắt mình bằng công việc, bằng những chuyến đi và nhữ ng trò tiêu khiển, bằng quyền lự c và bằng các công trình xây dựng. Nhưng sẽ có một ngày, sự thật như ngọn giáo đâm xuyên qua người anh ta và sau đó anh ta không còn vui thú trong suy nghĩ cũ ng như trong công việc. Anh ta chỉ cò n lạ i mộ t mình, mộ t mình giữ a đồ ng loại và thần linh không giú p anh ta khuây khỏ a nỗ i cô đơn. Tôi, Sinuhe, viết cuố n sá ch nà y và biết rõ rằ ng nhữ ng việc tôi đã làm là tồ i tệ và những con đường tôi đã đi là sai lầm, nhưng tôi cũ ng biết rõ rằng sẽ không ai lấy đó để làm gương dù cho họ có bị buộ c phải đọ c những điều này. Vì vậy tôi viết cuố n

SÁCH THỨ NHẤT - CHIẾC THUYỀN SẬY - 13 sách này chỉ để cho mình tôi. Hãy để những người khác gột rửa tộ i lỗ i củ a họ bằng nướ c thánh củ a thần Amon, cò n tôi, Sinuhe, gộ t rử a mình bằ ng việc viết lạ i nhữ ng việc là m củ a chính tôi. Hã y để nhữ ng ngườ i khác cân đo sự giả dố i củ a họ bằng cán cân củ a thần Osiris, cò n tôi, Sinuhe, cân đo lò ng mình bằng cây bú t sậy. Nhưng trướ c khi bắ t đầ u cuố n sá ch, tôi để cho trá i tim mình giã i bà y nhữ ng lờ i khó c than củ a nó , lờ i khó c than buồ n bã từ trá i tim đen đú a củ a mộ t kẻ bị lưu đày như tôi: Ai từng một lần uống nước sông Nile sẽ khát khao trở lại sông Nile. Nước ở bất cứ nơi nào khác cũng không thể làm dịu cơn khát củ a anh ta. Ai từng sinh ra ở Thebes sẽ khát khao trở lại Thebes, bởi lẽ trên mặt đất này không có nơi nào giố ng như Thebes. Ai đã đượ c sinh ra nơi một ngõ nhỏ ở Thebes sẽ khát khao trở lại ngõ nhỏ đó. Từ tòa lâu đài gỗ bách hương, anh ta khát khao được trở về tú p lề u đấ t. Số ng trong mù i thơm củ a mộ c dượ c và cá c loạ i hương trầm, anh ta sẽ luyến nhớ làn khói tỏa ra từ phân súc vật khô và mùi khen khét của cá rán trong dầu. Tôi sẵn sàng đổi chiếc bát vàng của mình lấy chiếc vò sành củ a ngườ i nghèo khó để được mộ t lần nữa giẫm chân xuống nền đấ t mềm xứ Kemet. Tôi sẵ n sà ng vứ t bỏ bộ quầ n á o lanh để đượ c ở trần cho da mình cháy sém như da kẻ nô lệ, nếu như mộ t lần nữ a đượ c nghe tiế ng xào xạc trong gió xuân củ a đá m sậ y bên sông. Sông Nile dâng nướ c trà n bờ , cá c thà nh phố nhô lên trên là n nướ c xanh như những viên ngọc bích, từ ng đà n é n bay về , nhữ ng đàn sếu lội trong bùn, nhưng tôi không ở đó. Sao tôi không là chim én, sao tôi không là con sếu có đôi cánh khỏ e để vượt qua được nhữ ng ngườ i lính canh, trở về xứ Kemet? Tôi sẽ xây tổ cho mình giữa những cây cột sặc sỡ của đền thần Amon, khi những ngọn tháp nhọn tỏa ánh vàng và lửa đỏ,

14 - NGƯỜI AI CẬP - Quyền lực & Tình yêu trong mùi thơm của hương trầm và những con vật hiến tế béo mẫ m. Tôi sẽ xây cho mình mộ t tổ ấ m trên má i nhà đấ t trong ngõ nghèo khó. Nhữ ng con bò kéo xe, nhữ ng ngườ i thợ thủ công cán giấy bột sậy, những người bán hàng rong rao hàng, và bọ hung lăn cụ c phân trò n như quả bó ng trên con phố dài lát đá. Dò ng sông tuổ i trẻ củ a tôi trong vắt, sự điên dại củ a tôi thật đáng yêu. Rượu của tuổi già đắng chát và chua loét, nhữ ng chiếc bánh mật ngon nhất cũng không sánh được với những lát bánh mì khô cứng trong những ngày nghèo khó của tôi. Năm tháng ơi hãy quay trở lại, quá khứ ơi hãy trở về đây, và thần Amon hãy giong buồm từ tây sang đông để tôi được trở về với thời trai trẻ củ a tôi mộ t lầ n nữ a. Mộ t từ tôi cũ ng không thay, mộ t việ c nhỏ tôi cũ ng không đổ i. Ôi, chiếc bú t sậ y mong manh, ôi tờ giấ y sậ y mịn màng, hãy trả lại cho tôi những việc làm phù phiếm, tuổi trẻ và sự ngô nghê, rồ dại củ a tôi. Cuốn sách này do Sinuhe, kẻ bị lưu đày, người khốn khổ nhất trong tất cả nhữ ng ngườ i nghèo khổ ở Kemet, viết ra.

2 Senmut, người tôi gọi bố, là một lương y của người nghèo ở Thebes. Kipa, người tôi gọi mẹ, là vợ của ông. Hai người không có con. Tôi đến với họ khi họ đã bước sang tuổi xế chiều. Theo cá ch mộ c mạ c củ a mình, họ nó i rằ ng tôi là mó n quà củ a thầ n linh và không đoán được điều bất hạnh mà món quà này mang đến cho mình. Mẹ Kipa củ a tôi lấy tên Sinuhe đặt cho tôi từ mộ t câu chuyện kể vì bà thích chuyện cổ tích và theo cá ch hiểu củ a bà , tôi cũng thoát khỏi tai họa và đến với gia đình bà giống như nhân vật Sinuhe. Sinuhe trong câu chuyện tình cờ nghe được một bí mật khủ ng khiếp trong lều củ a pharaon và chạy trố n, rồ i trải qua nhiều năm tháng, nhi ều cuộ c phiêu lưu ở nhữ ng đất nướ c xa lạ. Nhưng đây chỉ là cách nói đơn giản, suy nghĩ ngây thơ của bà và bà hy vọ ng tôi cũ ng luôn luôn thoát khỏ i nhữ ng tai họ a và tránh được mọi rủi ro. Bởi vậy nên bà đặt tên cho tôi là Sinuhe. Nhưng cá c giá o sĩ củ a thầ n Amon cho rằ ng tên ngườ i là điề m bá o. Vì thế có lẽ tên của tôi đã đẩy tôi vào những hiểm nguy và các cuộc phiêu lưu tới những miền đất xa lạ. Có lẽ tên tôi đã khiến tôi can dự và o nhữ ng bí mậ t rù ng rợ n, nhữ ng bí mậ t củ a cá c quốc vương và nhữ ng phi tầ n củ a họ , nhữ ng bí mậ t có thể khiế n ngườ i ta mất mạng. Và cuố i cù ng tên của tôi đã khiến tôi bị đày biệt xứ và trở thành kẻ lưu vong.

16 - NGƯỜI AI CẬP - Quyền lực & Tình yêu Điề u mẹ Kipa tộ i nghiệ p nghĩ ra khi đặ t tên cho tôi thậ t ngây thơ, song cho rằng tên ngườ i liên quan đến số phận củ a họ cũ ng ngây thơ không kém. Cuộ c đờ i tôi có lẽ cũng chẳng khác, dù tên tôi có là Kepru, Kafran hay Mose, tôi nghĩ thế. Dĩ nhiên, điều không thể phủ nhận là Sinuhe đã trở thành kẻ bị lưu đày, trong khi Heb, con trai củ a diều hâu lại trở thành Pharaon Horemheb vớ i vương miện đỏ và trắng, trị vì cả miền Thượ ng và Hạ Ai Cập. Vậ y nên về điềm bá o củ a cái tên, hã y cứ để ai muố n nghĩ thế nà o mặc họ, bởi ai trong chúng ta cũng có trong đức tin của mình niềm an ủ i để vượt qua những nghịch cảnh và tai họ a trong đờ i. Tôi sinh ra và o thờ i trị vì củ a Pharaon Amenhotep Đệ Tam vĩ đạ i và cù ng năm đó mộ t ngườ i khác, người chỉ muốn sống với sự thật, cũng chà o đời và tên củ a ngườ i đó không cò n đượ c nhắ c đế n vì đó là cá i tên bị nguyền rủ a, mặ c dù lú c bấ y giờ không ai biết gì về điề u này. Khi ấy mộ t niề m hân hoan mã nh liệ t trà n ngậ p trong cung điệ n nơi ngườ i đó đượ c sinh ra và quố c vương đã dâng cú ng rất nhiều đồ hiến tế trong đền thờ lớ n củ a thần Amon mà chính ngài đã cho xây dựng và dân chú ng cũ ng vui mừ ng mà không hay biết điều gì sẽ đến. Bởi Hoàng hậu vĩ đại Teje đã mong chờ con trai trong vô vọng, mặc dù bà là vương phi của Pharaon Đại đế đã hai mươi hai năm và tên của bà được khắc bên cạnh tên của Pharaon trong cá c ngôi đền và cá c bứ c tranh. Vì thế ngườ i mà tên không được phép nhắc đến đã được tuyên bố sẽ là người kế vị ngai vàng trong một buổi lễ long trọng ngay khi các giáo sĩ kịp làm lễ cắt bao quy đầu. Nhưng người đó sinh ra đúng vụ gieo hạt mùa xuân, còn tôi, Sinuhe, sinh ra vào mù a thu trướ c khi nướ c lụ t dâng lên mứ c cao nhất. Nhưng tôi không biết ngày sinh củ a mình vì mộ t chiếc thuyền sậy nhỏ quét hắc ín đưa tôi trôi dọ c theo dò ng sông Nile và mẹ Kipa tìm thấ y tôi từ mộ t đá m sậ y ven sông gầ n bậ c cử a nhà mình khi nướ c sông dâng cao đế n mức ấy. Một đà n é n bay đế n và kêu chíu chít trên đầ u tôi, nhưng tôi nằ m im nên bà nghĩ rằng tôi

SÁCH THỨ NHẤT - CHIẾC THUYỀN SẬY - 17 đã chết. Bà bế tôi vào nhà, sưở i ấm tôi bên bếp lử a than rồ i thổ i vào miệng tôi cho đến khi tôi bắt đầu rên nhè nhẹ. Bố Senmut củ a tôi vừ a đi thăm bệ nh nhân về , mang theo hai con vịt và mộ t đấu bộ t. Nghe thấy tiếng rên ư ử củ a tôi, ông nghĩ rằ ng mẹ Kipa đã mang về mộ t con mè o con nên bắ t đầ u trá ch bà . Nhưng mẹ tôi nó i: - Đây không phả i là mè o, mà tôi vừa có được mộ t bé trai! Vui lên nào Senmut, chú ng ta có mộ t đứ a con trai rồ i. Bố tôi bực bội bảo bà nói nhảm, nhưng mẹ Kipa bế tôi lên cho ông xem và tình cảnh tội nghiệp của tôi đã khiến ông mủi lò ng. Thế là họ nhậ n tôi là m con củ a mình và cũng làm cho hà ng xó m tin rằ ng mẹ Kipa đã sinh ra tôi. Đó là điều hãnh diện của bà nhưng tôi không biết liệu bao nhiêu người đã tin bà. Còn chiếc thuyền sậy đưa tôi đến được Kipa giữ lại và treo lên phía trên giườ ng. Bố tôi lấy chiếc nồi đồ ng tố t nhất mang dâng cho đền và xin ghi tên tôi vào sổ chứ ng sinh là con đẻ của mình, đượ c Kipa sinh ra. Ông tự cắt bao quy đầu cho tôi chứ không để các giáo sĩ chạm vào tôi vì ông là thầy thuốc và ông sợ lưỡ i dao củ a các giáo sĩ sẽ để lạ i vết thương sưng mủ. Nhưng có thể ông là m vậ y để tiết kiệm tiền vì ông hoàn toàn không giàu có khi chỉ là một lương y chữa bệnh cho ngườ i nghèo. Tất cả những điều này bản thân tôi không nhìn thấy cũng như không trải qua, nhưng bố mẹ tôi từng kể lại tất cả cho tôi nghe rất nhiều lần với những từ giống nhau khiến tôi tin và tôi không nghĩ ra lý do gì để họ có thể nó i dố i tôi. Nhưng suố t thờ i niên thiếu của mình, tôi nghĩ họ đúng là bố mẹ đẻ của tôi và chẳ ng có nỗ i buồ n nà o là m vẩ n đụ c những năm tháng trẻ thơ củ a tôi. Họ cho tôi biết sự thật khi mái tó c xoăn trẻ con củ a tôi bị cắt bỏ và tôi trở thành mộ t chàng trai. Họ làm điều đó bở i vì họ sợ và tôn kính thầ n linh và bố tôi không muố n tôi số ng trong sự lừ a dố i suố t cuộ c đờ i mình.

18 - NGƯỜI AI CẬP - Quyền lực & Tình yêu Nhưng tôi không bao giờ biế t đượ c mình là ai, gố c gá c từ đâu và ai là cha mẹ đẻ củ a tôi. Dĩ nhiên tôi tin là có thể đoán ra đượ c từ nhữ ng lý do mà tôi sẽ nó i sau, mặc dù điều đó cũ ng chỉ là giả thiết củ a tôi. Có điề u tôi biế t chắ c chắ n rằ ng tôi không phả i là đứ a trẻ duy nhất bị thả trên thuyền sậy trôi dọc sông. Thebes, nơi có nhiều đền đài và cung điện, là mộ t thành phố lớ n với các ngôi nhà đất của dân nghèo bao quanh ngút tầm mắt. Vào thời các pharaon vĩ đại, Ai Cập từ ng thố ng trị nhiều nướ c và cù ng vớ i sự vĩ đại và giàu có , các phong tụ c thay đổ i; ngườ i ngoại quố c đến Thebes để buôn bán và lập nghiệp bằng nhiều nghề khác nhau đã xây dự ng lên ở đây nhữ ng ngôi đề n để thờ thầ n linh củ a họ . Sự nghè o khổ , khốn khó ở bên ngoài những bức tườ ng thành cũng tăng nhanh không kém sự giàu có , xa hoa, và hào nhoáng bên trong các đền đài, cung điện. Nhiều ngườ i nghèo phải bỏ rơi con mình, nhưng cũng có nhiều người vợ nhà giàu có chồng thường xuyên đi xa lâu ngà y đã vứ t bỏ vết tích củ a nhữ ng cuộ c tình vụ ng trộ m xuố ng dò ng sông trong nhữ ng chiế c thuyề n bằ ng sậ y. Có thể tôi đã bị vợ củ a mộ t thủ y thủ bỏ rơi khi bà dan díu vớ i mộ t thương gia ngườ i Syria. Có thể tôi là con củ a mộ t ngườ i ngoạ i quố c vì tôi đã không đượ c cắt bao quy đầu khi mớ i lọ t lò ng. Khi mái tó c xoăn củ a tôi bị cắ t bỏ và mẹ Kipa củ a tôi cấ t nó và o mộ t chiế c hộ p gỗ nhỏ cạ nh đôi dép đầu đời của tôi, tôi đã ngắm nhìn hồi lâu chiếc thuyền sậy mà bà chỉ cho tôi. Nhữ ng thân sậy đã ngả màu vàng và mủ n ra, dính nhọ nhem bồ hóng. Theo bố mẹ tôi thì chiếc thuyền được đan bằng những múi đan theo cách của những người bẫy chim, ngoài ra nó không cho biết thêm điều gì khác.

Mục lục Sách thứ nhất CHIẾC THUYỀ N SẬY..................................................7 Sách thứ hai NHÀ SỐNG................................................................51 Sách thứ ba THEBES NÁ O NHIỆT................................................93 Sách thứ tư NEFERNEFERNEFER............................................... 163 Sách thứ năm NGƯỜI KHABIRI.....................................................215 Sách thứ sáu NGÀ Y VUA HỜ ........................................................265 Sách thứ bảy MINEA...................................................................... 339 Sách thứ tám NHÀ TỐI..................................................................385 Sách thứ chín QUÁ N ĐUÔI CÁ SẤ U.............................................443

RkJQdWJsaXNoZXIy MjI4NTM1Ng==