1 Những câu chuyện truyền cảm hứng hay nhất
5 Lời giới thiệu Trong cuộc sống, ai trong chúng ta cũng có những ước mơ cho một ngày mai thật đẹp, dù bình dị hay phi thường. Đó có thể là ước mơ của một cậu bé mồ côi mong có ngày được ôm ấp trong vòng tay người mẹ; là ước mơ rất đỗi giản dị của một chú bé tật nguyền mong được bước đi bình thường như bao người khác; là ước mơ tìm được công việc yêu thích của một chàng trai đang tìm kiếm cho mình những cơ hội; là ước mơ tìm được một tình yêu đẹp, được sống yên vui hạnh phúc, hoặc có thể là những ước mơ chinh phục, vượt qua thử thách, vươn lên khẳng định mình và trở thành những gì mà mình từng ao ước. Những ước mơ đáng quý, đáng trân trọng đó luôn là niềm hy vọng, là nguồn động lực và niềm tin lớn nhất cho mỗi người để sống, để cảm nhận và hướng đến ngày mai. Nhưng cuộc sống luôn tiềm ẩn những trở ngại, khó khăn và thử thách bất ngờ. Chính vì vậy con đường đến những ước mơ ấy không hề bằng phẳng. Bao khó khăn, trở ngại và cả bất hạnh có thể xảy ra vào những lúc không ngờ nhất như để thử thách lòng dũng cảm của con người. Đó có thể là những trở ngại nhỏ ta vấp phải vào một thời điểm nào đó trước khi tự đứng trên đôi chân của mình.
7 Những câu chuyện truyền cảm hứng hay nhất 6 Bản giao hưởng cuộc sống Có thể đó là những đám mây đen kịt báo hiệu cơn dông, khiến ngay cả những tâm hồn dũng cảm nhất cũng phải tìm kiếm sự chở che. Cũng có thể do những lý do khách quan hay những ngục tù mà chính ta tự đưa mình vào… sẽ khiến ta tổn thương, mất niềm tin, và có lúc tưởng như không còn điểm tựa hay nghị lực để vượt qua. Trước những khó khăn thử thách ấy, mỗi người sẽ tự chọn cho mình cách đón nhận, đối đầu để có một hướng đi riêng. Có người phó thác cho số phận, có người trốn chạy, có người tự thay đổi để thích nghi với hoàn cảnh mới, cũng có người chỉ biết tự thương thân trách phận để rồi ngã gục trong cơn dông tố cuộc đời… Thế nhưng, bất kể là ai, tự đáy lòng của mỗi con người đều tồn tại một khát vọng mãnh liệt – đó là khát vọng sống và được luôn là chính mình. Chính khát vọng ấy đã khiến bao trái tim trăn trở, thao thức tìm cho mình một cách nghĩ, một sức mạnh tinh thần, một hướng đi để theo đuổi những hoài bão, ước mơ. Cuộc sống chúng ta ra sao, luôn sợ hãi và oán hờn hay chấp nhận và vui sống để vươn lên, tất cả tùy thuộc vào cách ta đối mặt với những khó khăn thử thách ta gặp phải trên con đường mình đi. Hạt Giống Tâm Hồn – Bản giao hưởng cuộc sống – Những câu chuyện truyền cảm hứng hay nhất sẽ là người bạn đồng hành cùng bạn đọc vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống thường ngày như nỗi mất mát, nỗi đau và tổn thương tinh thần, mất niềm tin, bệnh tật, những thăng trầm trên bước đường theo đuổi ước mơ hay nỗ lực vươn lên cho cuộc sống tốt đẹp hơn. Sau hai mươi năm kể từ khi ra đời, Hạt Giống Tâm Hồn đã trở thành một trong những bộ sách có giá trị được bạn đọc yêu thích nhất tại Việt Nam. Hạt Giống Tâm Hồn đã thật sự giúp thay đổi cuộc sống của rất nhiều người, truyền cảm hứng, niềm tin và giá trị sống đến cho nhiều bạn đọc Việt Nam. Qua những câu chuyện về những con người bình dị, bạn có thể bắt gặp câu chuyện của chính mình, của những người xung quanh hay của những người hoàn toàn xa lạ… để suy ngẫm, chiêm nghiệm, khám phá và tìm thấy câu châm ngôn cuộc sống của mình! Chúng tôi hy vọng những câu chuyện này sẽ là động lực khuyến khích bạn đưa tay cho người khác cũng như mở rộng lòng với những ai cần chia sẻ nỗi đau. Hy vọng quyển sách sẽ mang đến cho bạn thêm niềm lạc quan, niềm tin và tình yêu cuộc sống, để thấy mỗi trở ngại, thử thách trong cuộc sống cũng mang lại những giá trị riêng và bạn hoàn toàn có thể vượt qua chúng, để tiếp tục mỉm cười và trân trọng những gì bạn đã và đang có. Những trang sách này chúng tôi xin gửi đến bạn đọc như một món quà tặng dành riêng cho tâm hồn. Mong rằng các bạn sẽ xem món quà này như một nguồn tiếp thêm sức mạnh, niềm tin và lòng dũng cảm – như một lời nhắc nhở không ngừng rằng bạn luôn có đủ sức mạnh để vượt qua tất cả những thử thách trong đời và có thể chạm đến những ước mơ của mình, cho dù cuộc sống có thế nào đi nữa. - First News
9 8 Sống yêu thương “Đôi khi một nụ cười ấm áp và một cái vỗ vai thân thiện cũng có thể cứu được một người đang đứng bên bờ vực thẳm.” - Camelia Elliot
11 Vị ân nhân trên chuyến tàu Pittsburgh “Khi chúng ta chết đi, cát bụi sẽ trở về với cát bụi, nhưng những gì chúng ta từng chia sẻ với người khác thì sẽ còn mãi.” - Dewitt Wallace Lần nào ngồi lại với nhau, anh em chúng tôi cũng nhắc đến cha. Mọi thành công chúng tôi đạt được trong cuộc sống đều là nhờ ơn cha, và một người đàn ông bí ẩn mà cha từng gặp trên một chuyến tàu vào buổi tối nọ. Cha tôi là Simon Alexander Haley. Ông sinh năm 1892 và lớn lên trong một thị trấn nông nghiệp nhỏ ở Savannah, bang Tennessee. Ông nội tôi – ông Alec Haley – là một người rất gia trưởng, trước đây từng là nô lệ và lúc bấy giờ đang là người lĩnh canh, còn bà nội tôi tên Queen.
13 Những câu chuyện truyền cảm hứng hay nhất 12 Bản giao hưởng cuộc sống Bà tôi là một người sống tình cảm và dễ động lòng nhưng đồng thời cũng vô cùng mạnh mẽ và cứng rắn, đặc biệt là trong những chuyện có liên quan con cái. Một trong những ước nguyện của bà là cho cha tôi được học hành tử tế. Vào thời đó ở Savannah, một đứa con trai sẽ bị coi là “đồ bỏ đi” nếu vẫn cắp sách đến trường khi đã đủ tuổi phụ giúp gia đình việc đồng áng. Vậy nên khi cha tôi học đến lớp sáu, bà tôi bắt đầu tìm cách xoa dịu cái tôi của ông nội tôi. “Vợ chồng mình có đến tám đứa con”, bà nhẹ nhàng giải thích, “nếu bây giờ mình chủ động ‘bỏ đi’ một đứa và đầu tư cho nó học hành thành tài thì chẳng phải sau này anh sẽ được nở mày nở mặt sao?”. Sau nhiều cuộc tranh luận, cuối cùng ông cũng đồng ý để cha tôi học đến hết lớp tám, nhưng cha vẫn phải phụ việc đồng áng sau giờ học. Thế nhưng bà tôi vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn. Khi cha tôi vừa học hết lớp tám, bà tôi tiếp tục nói với ông tôi rằng địa vị của ông ở đây sẽ được nâng cao nếu con trai ông học lên cấp ba. Và một lần nữa, bà đã thuyết phục ông thành công. Ông tôi cho cha tôi năm tờ tiền mệnh giá 10 đô-la mà khó khăn lắm ông mới kiếm được, đồng thời nghiêm nghị nhắc nhở cha không được xin thêm đồng nào, sau đó cho cha đi học trung học. Cha bắt đầu hành trình đến trường bằng xe ngựa rồi sau đó chuyển sang tàu lửa – chuyến tàu đầu tiên trong đời ông. Cuối cùng cha cũng đến Jackson, bang Tennessee và đăng ký học một lớp dự bị của Đại học Lane – ngôi trường dành cho người da màu có chương trình đào tạo đại học kéo dài bốn năm. Số tiền 50 đô-la đã cạn kiệt từ lâu và để tiếp tục việc học, cha đã phải làm thêm rất nhiều công việc khác nhau. Cha từng làm bồi bàn, sửa chữa vặt và giúp việc tại một ngôi trường dành riêng cho các nam sinh bất trị. Khi mùa đông đến, cha thức dậy lúc bốn giờ sáng để đến nhà của các gia đình da trắng giàu có và nhóm lò sưởi để họ có thể thức dậy trong ấm áp. Ngày đó, chàng thanh niên Simon nghèo khổ trở thành đề tài giễu cợt ở ký túc xá vì cha chỉ có độc một chiếc quần và một đôi giày, chưa kể mắt cha lúc nào cũng lờ đờ vì thiếu ngủ. Thầy cô và bạn bè trong trường không lạ gì với cảnh cha ngủ quên với quyển sách giáo khoa đặt trên đùi. Việc liên tục vất vả kiếm tiền khiến cha tôi phải trả giá. Kết quả học tập của cha bắt đầu giảm sút, nhưng cha vẫn cố gắng vượt qua và hoàn thành chương trình trung học phổ thông. Sau đó, cha ghi danh vào Đại học A&T ở Greensboro, North Carolina. Tại đó, cha vẫn phải tiếp tục chật vật vừa học vừa làm trong hai năm đầu. Vào một buổi chiều ảm đạm cuối năm hai đại học, thầy giáo gọi cha tôi đến văn phòng và thông báo cha đã thi trượt một môn – môn mà cha không đủ tiền mua giáo trình. Cảm giác thất bại nặng nề xâm chiếm lấy cha. Cha đã nỗ lực hết sức trong suốt những năm qua, vậy mà giờ đây công sức đó bỗng chốc tan thành mây khói. Có lẽ cha nên quay về nhà và chấp nhận thân phận nông dân của mình.
15 Những câu chuyện truyền cảm hứng hay nhất 14 Bản giao hưởng cuộc sống Nhưng vài ngày sau đó, cha nhận được thư từ Công ty Pullman, thông báo ông là một trong hai mươi bốn sinh viên da màu được chọn từ hàng trăm ứng viên để tham gia phục vụ trên các chuyến tàu lửa vào mùa hè. Cha ngất ngây sung sướng trước tin vui ấy. Đó thật sự là một cơ hội lớn. Ông nhanh chóng đến nhận việc và được phân công phục vụ trên chuyến tàu từ Buffalo đến Pittsburgh. Một ngày nọ, tiếng chuông gọi phục vụ vang lên lúc hai giờ sáng. Cha tôi bật dậy, vội vã thay bộ đồng phục màu trắng rồi đi đến toa hành khách. Một vị khách có vẻ ngoài sang trọng nói rằng vợ chồng ông bị mất ngủ và yêu cầu hai ly sữa nóng. Một lát sau, cha trở lại với hai ly sữa và hai chiếc khăn ăn được đặt trên một chiếc khay bạc. Người đàn ông đưa cho vợ mình ly sữa qua tấm rèm của toa giường ngủ, đoạn ông nhấp một ngụm sữa và bắt chuyện với cha tôi. Theo quy định của Công ty Pullman, nhân viên phục vụ không được trò chuyện với hành khách, chỉ trừ những câu như “Vâng, thưa ngài” hay “Không, thưa bà”, nhưng vị khách kia cứ liên tục hỏi chuyện cha. Thậm chí ông ấy còn theo cha tôi vào khu vực dành cho nhân viên phục vụ trên tàu. “Quê cậu ở đâu nhỉ?” “Savannah, bang Tennessee, thưa ngài.” “Cậu giao tiếp khá trôi chảy đấy.” “Cảm ơn, thưa ngài.” “Trước đây cậu làm công việc gì?” “Tôi đang là sinh viên Đại học A&T tại Greensboro, thưa ngài”, cha cảm thấy mình không nhất thiết phải đề cập đến việc bản thân đang định nghỉ học để về nhà làm nông. Vị khách nhìn cha một hồi lâu, sau đó chúc cha may mắn rồi quay lại buồng của mình. Sáng hôm sau, đoàn tàu vào đến ga Pittsburgh. Vào cái thời mà 50 xu đã là một số tiền boa hậu hĩnh, vị khách kia đã boa cho cha tôi hẳn 5 đô-la, và tất nhiên là cha vô cùng biết ơn ông ấy. Suốt mùa hè năm đó, cha đã chắt chiu từng đồng mình làm ra, và khi công việc phục vụ trên tàu kết thúc, số tiền cha tích góp đã đủ để mua một con la và một cái cày. Thế nhưng cha nhận ra khoản tiết kiệm này cũng đủ để cha chi trả học phí thêm một học kỳ nữa tại trường A&T mà không cần phải làm thêm bất kỳ công việc nào. Cha cảm thấy mình xứng đáng được học ít nhất một học kỳ mà không phải làm thêm. Có như vậy thì cha mới có thể xác định được chính xác học lực của mình. Thế là cha quyết định quay lại Greensboro. Nhưng vừa trở về ký túc xá thì cha lại được mời lên phòng hiệu trưởng. Cha cảm thấy cực kỳ bất an khi ngồi trước người đàn ông quyền lực đó. “Simon này, thầy vừa nhận được một bức thư”, thầy hiệu trưởng nói. “Vâng, thưa thầy.”
17 Những câu chuyện truyền cảm hứng hay nhất 16 Bản giao hưởng cuộc sống “Hồi mùa hè, trò đã làm phục vụ tàu cho Công ty Pullman đúng không? Và có phải trò đã mang sữa ấm đến cho một vị khách ngay giữa đêm?” “Đúng vậy, thưa thầy.” “Ồ, vị khách ấy chính là ngài R. S. M. Boyce – nguyên giám đốc điều hành của Công ty xuất bản Curtis, đơn vị xuất bản tờ The Saturday Evening Post nổi tiếng. Ông ấy đã nhận tài trợ 500 đô-la cho chi phí ăn ở, học tập và sách vở của trò trong suốt năm học này.” Cha tôi vô cùng ngỡ ngàng. Khoản trợ cấp bất ngờ không chỉ giúp cha hoàn thành chương trình học tại trường A&T, mà còn giúp cha tốt nghiệp thủ khoa. Với thành tích đó, cha đã giành được học bổng toàn phần của Đại học Cornell tại Ithaca, New York. Năm 1920, cha tôi kết hôn và chuyển đến Ithaca cùng mẹ tôi là Bertha. Cha nhập học trường Cornell để theo đuổi tấm bằng thạc sĩ, còn mẹ tôi đăng ký vào Nhạc viện Ithaca, chuyên ngành piano. Một năm sau đó thì tôi ra đời. Hơn bốn mươi năm sau, các biên tập viên của tờ The Saturday Evening Post đã mời tôi đến phòng biên tập tại New York để trao đổi về bản thảo quyển sách đầu tiên của tôi, quyển The Autobiography of Malcom X. Tôi vô cùng tự hào và hạnh phúc khi được ngồi trong văn phòng ốp gỗ trên Đại lộ Lexington. Đột nhiên tôi nhớ đến ngài Boyce và tấm lòng rộng lượng của ông – một trong những nhân tố giúp tôi có mặt ở đây ngày hôm nay với tư cách là một tác giả. Thế rồi tôi bỗng nhiên bật khóc vì không kìm được xúc động. Anh em chúng tôi – những người con của Simon Haley – vẫn thường nhớ về ngài Boyce và khoản trợ cấp ông dành cho cha tôi. Chính lòng rộng lượng của ông đã giúp chúng tôi có được ngày hôm nay. Thay vì gắn liền cuộc sống mình ở nông trại, chúng tôi đã may mắn trưởng thành trong một gia đình có cha mẹ là dân trí thức, với những chiếc kệ đầy sách và niềm tự hào trong tim. Em trai tôi, George, hiện là chủ tịch Ủy ban Điều tiết Bưu chính Hoa Kỳ; Julius là kiến trúc sư; Lois là giáo viên thanh nhạc, còn tôi là một tác giả. Ngài R. S. M. Boyce xuất hiện như một “quý nhân phù trợ” cho cuộc đời cha tôi. Một số người nghĩ đó chỉ là một cơ hội tình cờ, nhưng đối với tôi, đó chính là phép màu và là động lực để tôi cố gắng sống tốt hơn. Tôi tin những ai từng may mắn được người khác giúp đỡ để thành công đều nên chia sẻ may mắn của mình với những người khác. Chúng ta nên sống và hành động như người đàn ông trên chuyến tàu Pittsburgh năm ấy.
535 Những câu chuyện truyền cảm hứng hay nhất 534 Lời giới thiệu 5 SỐNG YÊU THƯƠNG 9 Vị ân nhân trên chuyến tàu Pittsburgh 11 Bữa tối Giáng sinh giữa hai chiến tuyến 18 Người bạn đặc biệt 23 Giải pháp yêu thương 30 Những viên bi đỏ 36 Hành động giản đơn 40 Ánh sáng tâm hồn 43 Món tiền ơn nghĩa 49 Món quà vô giá 57 Câu chuyện đằng sau thảm họa Titanic 63 Món quà bất ngờ 69 Hơi ấm từ trái tim 72 Phép màu ở quảng trường Times 76 Tấm nệm thần kỳ 82 Chiếc găng tay bóng chày 86 Bài học tình yêu 88 Lòng trắc ẩn 95 Chiếc giày đánh rơi của Gandhi 97 ĐIỂM TỰA BÌNH YÊN 99 Những nấc thang cuộc đời 101 Tình yêu thương thắp sáng đêm đen 106 Phép màu của tình yêu thương 111 Bài học sau nỗi đau 114 Tha thứ mãi mãi 118 Những thiên thần Giáng sinh 124 Cà phê muối 129 Mùa hè ý nghĩa 133 Bán cho con một giờ của cha 135 Điều ước Giáng sinh 138 Phép màu giá bao nhiêu? 141 Câu lạc bộ Quý ông 144 Kinh nghiệm “gia truyền” 146 Hachiko 151 Sức mạnh của tình yêu thương 154 Kẻ trộm đồng hồ 159 Hơi ấm trong cơn bão tuyết 162 Khởi đầu mới 164 Chiếc thắt lưng bạc 167 VƯỢT LÊN NGHỊCH CẢNH 171 Không lùi bước 173 Tất cả chỉ là thử thách 180 Bài học từ người thầy dạy võ 184 Không hề biết 187 “Hoàn toàn bình thường” 190 Chuyện xây cầu Brooklyn 196 Sức mạnh của ý chí 198 Số phận hay bản lĩnh? 201 Chiếc áo khoác nhiều màu 203 Phép màu trên dãy Andes 208 Sức mạnh của sự quyết tâm 212 Không bao giờ là vô vọng 215 Đám tang ngài “Tôi không thể” 220 Món quà lớn nhất 224 Người hùng 230 Nơi nào có ý chí, nơi đó có con đường 238 Sống, hoặc tồn tại 241 Nỗ lực đến cùng 244 Âm thanh của sự kiên trì 248 Giá trị của thử thách 252 Câu chuyện hai hạt mầm 254 Khát vọng 256 SỐNG VỚI ƯỚC MƠ 259 Nuôi dưỡng ước mơ 261 Không bỏ cuộc 267 Ước mơ và hiện thực 270 Chiến thắng bản thân 273 Khả năng vô tận 277 Theo đuổi ước mơ 280 Khởi đầu mới 285 Cứ làm đi 291 Chiến thắng đích thực 296 Không bao giờ là quá trễ 299 Trên đường đua 302 Tìm lại niềm vui 305 Mục đích của đời tôi 310 Khát vọng tuổi trẻ 316 MỞ RỘNG TÂM TRÍ 321 Ý nghĩa công việc 323 Điều quý giá nhất 325 Lựa chọn nằm ở ta 335 Tin tức tuyệt vời nhất trong tuần 340 Khoảng thời gian đẹp nhất cuộc đời 342 Ô cửa sổ bệnh viện 345 Bạn có thấy mình giàu có không? 348 Người vô danh 351 Người bạn tâm thư 356 Ngôi nhà có một ngàn chiếc gương 360 Màu của lòng biết ơn 362 Bài học về cách chấp nhận 368 Lưỡi rìu 370 Biết dừng lại đúng lúc 372 Lo lắng 374 Bước chân thiên thần 376 Hai viên gạch xấu xí 379 Hãy đặt ly xuống 383 Tha thứ 385 Lỗi lầm và lòng biết ơn 388 Hạnh phúc ta đang có 390 VƯƠN LÊN TỪ NỖI ĐAU 393 Nghệ sĩ cello ở Sarajevo 395 Người hùng giữa đời thường 401 Mảnh giấy bên đài tưởng niệm 408 Bài học từ những mất mát 415 Đứa trẻ được yêu thương 421 Trái tim dũng cảm 425 Tình yêu của thiên nga 433 Hoa trên đầu súng 439 Người hùng bị quên lãng 441 Ngôi sao ký ức 446 Bài học từ loài chó 449 Nỗi đau 451 Đấu trường và cuộc sống 455 Nụ cười đến sau nước mắt 457 THEO DÒNG CHẢY CUỘC SỐNG 463 Lời nói và những vết đinh 465 Bài học về lòng trung thực 467 Bài học tình cờ 469 Những viên bi của cuộc sống 475 Chuyến tàu đêm 477 Tấm thẻ suy nghĩ 482 Tìm lại niềm tin 491 Quy tắc “Một trăm bước” 495 Câu chuyện về quyển sách và giỏ đựng than 499 Viết nên câu chuyện cuộc đời 502 Khiêu vũ trong mưa 505 Chúc mừng cuộc sống 508 Lễ Tạ ơn đích thực 510 Kỳ nghỉ ý nghĩa nhất 515 Chỗ dựa tinh thần 519 Nhà vô địch chân chính 522 Đường đến vinh quang 526 Con đường phía trước 529 Ngày hôm nay, tôi sẽ... 532 Mục Lục
RkJQdWJsaXNoZXIy MjI4NTM1Ng==