Hạt Giống Tâm Hồn Tập 2: Cho Lòng Dũng Cảm Và Tình Yêu Cuộc Sống

2

Tái bản có chỉnh sửa và bổ sung Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sống 2 First News tổng hợp và thực hiện Nhiều tác giả

7 Ta để lại gì cho đời? “Ai rồi cũng chết. Mục tiêu của chúng ta không phải là bất tử, mà là để lại cho đời di sản sống mãi với thời gian.” - Chuck Palahniuk Giáo sư triết học của lớp tôi rất lập dị. Chiếc áo khoác len dày đã sờn cùng cặp kính dày cộm xệ xuống tận chóp mũi và che gần hết khuôn mặt càng làm nổi bật vẻ ngoài xốc xếch của thầy. Cũng như những giáo sư triết học khác, thỉnh thoảng thầy khơi mào cuộc thảo luận về mấy đề tài xa vời và khó hiểu như “Ý nghĩa cuộc sống là gì?”. Những cuộc thảo luận đó thường chẳng đi đến đâu nhưng cũng có khi nó tác động sâu sắc đến sinh viên chúng tôi. Câu chuyện dưới đây là một trong số đó. “Các em hãy trả lời câu hỏi của thầy bằng cách giơ tay”, thầy hướng dẫn cả lớp. “Ai có thể kể về cha mẹ mình?” Mọi người đều giơ tay.

Hạt giống tâm hồn 2 8 “Ai có thể kể về ông bà mình?” Khoảng ba phần tư sinh viên trong lớp giơ tay. “Vậy em nào có thể kể về ông bà cố của mình?” Chỉ hai trong số sáu mươi sinh viên giơ tay. “Các em nhìn đi”, thầy chậm rãi nói. “Chỉ cách nhau hai thế hệ mà rất ít người biết về cụ cố của mình. Có thể các em từng thấy bức ảnh cũ kỹ phai màu của các cụ hoặc nghe câu chuyện về người tổ tiên từng phải đi bộ tám ki-lô-mét đến trường. Nhưng mấy ai thật sự hiểu về tổ tiên mình và biết các cụ nghĩ gì, tự hào, lo sợ hay mơ ước điều gì. Hãy nghĩ thử xem. Chỉ trong vòng ba thế hệ, các bậc tiền nhân đều đã bị lãng quên. Liệu điều đó có xảy ra với các em trong tương lai?” Thầy dừng lại một chút rồi tiếp tục, “Hoặc các em có thể nghĩ thế này. Hãy thử tưởng tượng ra ba thế hệ sau của mình. Lúc đó các em không còn sống nữa và cháu chắt của các em sẽ ngồi trong lớp học này. Thế hệ sau sẽ nói gì về các em? Họ có còn nhớ về các em không hay các em cũng sẽ chìm sâu vào dĩ vãng? Cuộc sống của các em sẽ là lời cảnh báo hay là tấm gương sáng cho con cháu mình? Các em sẽ để lại di sản nào? Sự lựa chọn là của các em. Hôm nay lớp chúng ta dừng ở đây thôi”. Không sinh viên nào lập tức đứng dậy ra về như mọi khi. Mọi người đều ngồi lại và suy nghĩ về lời thầy nói.

9 Hai anh em “Vị thánh nhân nào cũng có quá khứ, kẻ tội đồ nào cũng có tương lai.” - Oscar Wilde Ngày xưa, ở vùng đất xa xôi nọ, có hai anh em trẻ tuổi và khỏe mạnh nhưng rất ngỗ nghịch. Mọi việc trở nên nghiêm trọng khi hai người rủ nhau đi trộm cừu của nông dân trong vùng – hành vi vốn bị coi là trọng tội. Một lần nọ, anh em họ bị bắt quả tang trong một lần trộm cừu. Dân làng quyết định thích lên trán họ chữ “ST” (tên trộm cừu) như một dấu ấn tội lỗi theo họ suốt đời. Người anh vì quá xấu hổ nên bỏ đi biệt xứ. Kể từ đó, không ai nghe tin tức gì về anh ta. Người em vô cùng ân hận nhưng quyết định ở lại làng và cố gắng sửa chữa sai lầm của mình. Ban đầu, mọi người dè chừng và xa lánh anh. Tuy nhiên, anh không nản lòng mà vẫn quyết tâm hoán cải. Hễ trong làng có ai đau yếu là anh đều tìm đến để ân cần quan tâm và chăm sóc. Khi thấy ai đó

Hạt giống tâm hồn 2 10 làm việc nặng nhọc, anh đều giúp đỡ hết mình. Cứ như thế, anh luôn sống vì người khác mà không đòi hỏi được đền đáp. Nhiều năm trôi qua, một bữa nọ có vị khách bộ hành đi ngang qua làng. Trong lúc dừng chân ở quán nước bên đường, ông trông thấy một ông lão có khắc dấu lạ trên trán ngồi gần đó. Người dân trong làng đi ngang qua đều dừng lại kính cẩn chào hỏi cụ; đám trẻ con chơi xong cũng chạy đến sà vào lòng cụ. Có vẻ tất cả mọi người đều kính trọng ông lão đó. Vị khách thấy vậy bèn tò mò hỏi thăm chủ quán, “Hai ký tự trên trán ông cụ có nghĩa gì thế?”. “Tôi cũng không rõ. Chuyện xảy ra cách đây lâu lắm rồi”, người chủ quán đáp. Sau đó, ông ngừng lại suy nghĩ một chút rồi nói thêm, “Nhưng theo tôi, ký tự trên trán ông cụ nghĩa là ‘thánh nhân’”. Chú thích: Tác giả dùng lối chơi chữ trong câu chuyện trên. “ST” vừa là hai ký tự đầu của từ “sheep thief” – tên trộm cừu – vừa là cách viết tắt của từ “saint” – thánh nhân.

11 Bài học từ một chuyến đi “Thành thật là chương đầu tiên của quyển sách trí tuệ.” - Thomas Jefferson T ôi sinh ra và lớn lên tại cộng đồng nhỏ mang tên Estepona thuộc miền nam Tây Ban Nha. Một buổi sáng năm tôi mười sáu tuổi, cha nói tôi có thể lái xe đưa ông đến làng Mijas cách đó khoảng ba mươi cây số, với điều kiện tôi phải đưa xe đến ga-ra gần đó để sửa. Do vừa biết lái xe và ít có cơ hội thực hành nên tôi vui vẻ đồng ý ngay. Tôi đưa cha đến Mijas và hứa sẽ quay lại đón cha lúc bốn giờ chiều. Sau đó tôi lái xe đến ga-ra và để xe lại đó. Vì được tự do đến chiều, tôi quyết định đến rạp chiếu phim gần đó để xem phim. Những thước phim hấp dẫn và cuốn hút làm tôi quên cả thời gian. Khi bộ phim sau cùng kết thúc, tôi mới

Hạt giống tâm hồn 2 12 giật mình nhìn đồng hồ thì đã sáu giờ tối. Tôi đã trễ hẹn với cha hai tiếng. Nếu biết tôi lén đi xem phim, chắc cha sẽ giận lắm. Có thể cha sẽ không bao giờ cho tôi lái xe nữa. Vì vậy, tôi quyết định viện lý do xe cần sửa thêm vài thứ nên mất nhiều thời gian hơn dự tính. Tôi đến ga-ra lấy xe rồi lái vội đến nơi hẹn gặp cha. Cha đang kiên nhẫn đứng đợi tôi tại góc đường. Tôi xin lỗi cha và bào chữa cho việc đến trễ bằng lý do đã chuẩn bị sẵn. Cha nhìn tôi bằng ánh mắt mà cả đời tôi sẽ không bao giờ quên. “Jason à, cha thật thất vọng vì con cảm thấy mình phải nói dối cha.” “Cha nói vậy là sao? Con nói thật mà.” Cha lại nhìn thẳng vào mắt tôi và nói, “Khi thấy con đến muộn, cha đã gọi điện đến ga-ra để hỏi tình hình và họ nói con chưa tới lấy xe. Vậy là chiếc xe không bị hư nghiêm trọng như con nói”. Cảm giác tội lỗi bủa vây tôi và tôi lí nhí thú nhận với cha lý do đến trễ là do tôi mải xem phim. Cha chăm chú lắng nghe tôi nói, vẻ buồn bã thoáng hiện trên gương mặt cha. “Cha đang rất giận, nhưng không phải giận con mà giận chính bản thân mình. Cha đã không làm tròn bổn phận của người làm cha, khi sau

13 Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sống từng ấy năm con vẫn cảm thấy mình phải nói dối cha. Cha sẽ đi bộ về nhà và suy nghĩ xem mình đã làm sai điều gì.” “Nhưng cha ơi, từ đây về nhà những ba mươi cây số. Trời đã tối rồi, đi bộ về nhà không ổn đâu cha.” Mặc cho tôi can ngăn, xin lỗi và thuyết phục hết lời, cha vẫn không lay chuyển. Tôi đã làm cha thất vọng và phải đón nhận bài học đau đớn trong đời. Cha bắt đầu đi dọc con đường đầy bụi. Tôi lái xe thật chậm theo sau và hy vọng cha suy nghĩ lại. Những lời ăn năn và xin lỗi của tôi dường như chẳng hề lọt vào tai cha. Cha cứ phớt lờ, im lặng, trầm ngâm và buồn bã. Hôm đó, tôi đã lái xe theo sau cha trên suốt quãng đường về nhà. Nhìn cha tự giày vò về thể xác lẫn tinh thần, lòng tôi đau đớn vô cùng. Nhưng đó cũng là bài học thành công nhất của cha tôi vì từ đó trở đi, tôi không bao giờ nói dối cha nữa.

143 Lời giới thiệu...........................4 Ta để lại gì cho đời?................7 Hai anh em.............................9 Bài học từ một chuyến đi.....11 Quà tặng dành cho trái tim tan vỡ.......................14 Hồ nước................................17 Tình yêu vô điều kiện...........19 Món quà cuối cùng...............25 Cách nhìn..............................30 Ngôi nhà có một ngàn chiếc gương..........34 Khung cửa lấp lánh..............36 Điều quý giá nhất.................38 Thời gian dành cho gia đình.................................42 Bàn tay cầu nguyện...............45 Vút bay như đại bàng...........48 Câu chuyện cây táo...............49 Chim ưng và cành cây..........52 Trả ơn chuyển tiếp................54 Mùa đông không lạnh..........57 Ký ức về bà............................61 Xóa hết ưu phiền..................65 Hoa giọt tuyết.......................68 Bài học của biển...................72 Ngôn ngữ yêu thương..........74 Chú chó dũng cảm...............76 Niềm tin................................80 Nhận biết chính mình.........82 Tiếng nói không lời..............84 Giá của lòng biết ơn.............86 Mẹ và hành trình của bạn....90 Nụ cười..................................95 Người thông minh nhất.......99 Mary Lou.............................101 Tiếng đàn dương cầm.........104 Từng bước một...................108 Cha tôi.................................112 Chuyện xây cầu Brooklyn..116 Chiếc giày đánh rơi của Gandhi..........................118 Nỗi đau sẽ đi qua và cái đẹp sẽ ở lại................119 Quyển sách của Ronny.......121 Phút cuối đời......................124 Tình yêu của mẹ.................127 Món quà của Danny...........131 Sẽ đến lúc…........................134 Bí mật của hạnh phúc........136 Lá thư của mẹ.....................138 Mục lục

RkJQdWJsaXNoZXIy MjI4NTM1Ng==