Aesop Bất Hủ 2

NHÀ XUẤT BẢN TỔNG HỢP THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH Cẩm Xuân dịch Val Biro 2 ANH -

2 Mục Lục The Donkey and the Lapdog Lừa và chó cảnh 3 The Man, His Son and the Ass Người đàn ông, đứa con trai và con lừa 19 The Monkey and the Fishermen Con khỉ và người đánh cá 35 The Sick Lion Sư tử giả bệnh 51 The Town Mouse and the Country Mouse Chuột phố và chuột đồng 67 The Farmer and His Sons Lão nông dân và những người con trai 83 Về Aesop 99

3 The Donkey and the Lapdog Lừa và chó cảnh

Once there was a man who had a house and a farm. The house was filled with nice tables and chairs and the farm produced lots of lovely things to eat. The man was very proud of his house and farm. Xưa kia, có một người đàn ông sở hữu một ngôi nhà và một nông trại. Ngôi nhà có những bộ bàn ghế xinh đẹp, còn nông trại thì cho rất nhiều thức ăn ngon lành. Ông ấy rất tự hào về ngôi nhà và trang trại của mình. He also had a donkey and a lapdog. Both animals had four legs, but otherwise they were very different. Ông ấy cũng có một con lừa và một con chó cảnh. Cả hai đều có bốn chân, còn mọi thứ khác thì rất khác biệt. 4 5

The donkey worked hard all day on the farm. He was very good at it. He always had plenty of food and he slept in the stable at night. Con lừa làm việc quần quật cả ngày trên nông trang. Nó làm việc rất giỏi. Nó luôn được cho nhiều thức ăn và buổi tối thì được ngủ trong chuồng của mình. It was a warm and comfortable stable, but the donkey kept thinking about the lapdog. “I cart and carry all day long”, he said to himself, “while that silly dog has an easy life with everybody making a fuss of him!” Đó là một cái chuồng ấm áp và thoải mái, nhưng con lừa vẫn không ngừng suy nghĩ về con chó cảnh. “Mình kéo xe và chở nặng cả ngày dài”, nó tự nhủ, “trong khi con chó ngớ ngẩn kia lại có một cuộc sống nhàn hạ và ai cũng cuống quýt lên vì nó!”. 6 7

This was perfectly true because the lapdog played all day in the house, and he was very good at it. So good, in fact, that everybody fussed over and petted him and he didn’t do a stroke of work. Chuyện này hoàn toàn đúng bởi vì con chó chỉ chơi đùa cả ngày trong nhà, và nó rất giỏi trong vụ này. Quá giỏi, thực tế là vậy, đến nỗi tất cả mọi người rối rít cả lên và cưng nựng nó, và nó không phải làm một việc gì cả. He just enjoyed himself all day and he slept in a soft bed at night, a real doggy bed, right by the side of his master. Nó thoải mái tận hưởng cả ngày và buổi tối nó ngủ trên một chiếc giường êm ái, một chiếc giường dành cho chó, ngay bên cạnh chủ nhân của mình. 8 9

At mealtimes he would do what he could do best of all; he would sit on people’s laps. That’s why he was called a lapdog. He sat on his master’s lap at dinner, and he had lovely things to eat. What a lucky dog! Đến giờ ăn nó sẽ làm điều mà nó giỏi nhất, nó ngồi vào lòng mọi người. Vậy nên nó mới được gọi là chó cảnh. Nó ngồi vào lòng ông chủ vào bữa ăn tối, và nó được cho ăn những thức ăn ngon lành. Một con chó may mắn làm sao! The donkey looked through the window and he was very jealous. “That dog must be very clever,” he thought, “to have all that fussing and petting and all that lovely food without having to do any work for it.” Con lừa giương mắt nhìn qua cửa sổ và nó vô cùng ghen tức. “Con chó ấy hẳn rất thông minh”, con lừa nghĩ, “nên mới có được tất cả sự săn đón và cưng nựng đó, và cả thức ăn ngon lành nữa, mà chẳng phải làm một việc gì cả”. 10 11

The donkey said, “I wish I could be more like the dog. The farmer and his wife would make a pet of me and I would do nothing but play all day.” So one day he trotted into the house and began to play just like the dog. Con lừa nói: “Ước gì mình giống con chó hơn. Bác nông dân và vợ bác hẳn sẽ chăm mình như thú cưng và mình chẳng phải làm gì ngoại trừ việc vui chơi cả ngày”. Vậy là một ngày nọ, nó lon ton chạy vào nhà và bắt đầu hành xử như con chó. He jumped and capered around the room, but he upset the table and chairs. He was far too big and clumsy. Soon the room was a mess. “Never mind!” the donkey thought and he tried to bark just like the little lapdog, but all he could say was “HEE-HAW!” Nó nhảy nhót và phóng đi khắp căn phòng, nhưng nó lại làm đổ ngã hết bàn ghế. Nó quá to lớn và vụng về. Căn phòng chẳng mấy chốc trở thành đống hỗn độn. “Thôi kệ!”, con lừa nghĩ và nó cố gắng sủa như một chú chó cảnh bé bỏng, nhưng tất cả những gì nó có thể phát ra là “HEE-HAW!”. 12 13

Then he saw the lovely things to eat. He jumped up on his master’s lap, just like the dog. “That should do the trick,” thought the donkey. Và rồi nó thấy những món ăn ngon lành. Nó nhảy vào lòng ông chủ của mình, như con chó đã làm. “Chắc đó là bí quyết”, con lừa nghĩ. “Now my master will fuss over me and pet me and give me lovely food for being such a good lapdog.” But not a bit of it. The master was very angry. He jumped up, shouting, “You clumsy brute! What do you think you are doing? You’re a donkey, not a lapdog!” “Giờ ông chủ sẽ rối rít lên vì mình và cưng nựng mình, và cho mình thật nhiều đồ ăn ngon vì mình đã là một con chó ngoan ngoãn.” Nhưng hoàn toàn không phải vậy. Ông chủ đã rất giận dữ. Ông nhảy dựng lên và hét: “Con vật vụng về này! Mày nghĩ mày đang làm gì thế hả? Mày là một con lừa, không phải chó cảnh!”. 14 15

He grabbed a broom and chased the donkey back to the stable. The master’s wife ran after the donkey and the master, shaking her rolling-pin, and the lapdog ran after them all! Ông ta tóm lấy cái chổi và đánh đuổi con lừa trở về chuồng. Vợ ông chạy theo sau con lừa và ông, vung vẩy cây chày cán bột, và con chó thì chạy sau cùng! “HEE-HAW, HEE-HAW!” brayed the donkey as he ran back to his stable. The donkey decided he had been silly to pretend to be a lapdog. Lapdogs were silly and useless. It was better to be a donkey, doing donkey work, eating donkey food, and sleeping in a donkey stable. “HEE-HAW, HEE-HAW!”, con lừa vừa kêu vừa chạy trở về chuồng của mình. Con lừa kết luận rằng mình quá ngớ ngẩn khi giả vờ làm một con chó cảnh. Chó cảnh thì ngốc nghếch và vô dụng. Làm một con lừa vẫn tốt hơn, làm công việc của lừa, ăn thức ăn của lừa và ngủ trong chuồng lừa vẫn tốt hơn. HEE-HAW, HEE-HAW! 16 17

RkJQdWJsaXNoZXIy MjI4NTM1Ng==